Tất cả mọi người đều biết, Tống Hạc Miên đơn phương yêu tôi suốt ba năm trời.Vì tôi, anh ấy từng đua xe, từng đánh nhau, từng viết vô số bức thư tình.Ngày tốt nghiệp, anh lại một lần nữa chặn tôi lại:“Chiêu Chiêu, ở bên anh đi.”Tống Hạc Miên nhếch môi cười, vẻ mặt đầy tự tin như thể chắc chắn mình sẽ thắng.Anh đang chờ tôi đỏ mặt, nói lắp, rồi hoảng hốt bỏ chạy như mọi lần trước.Nhưng lần này, tôi gật đầu đồng ý.Nụ cười nơi khóe môi anh bỗng chốc cứng đờ.Tôi đưa tay vỗ nhẹ lên cổ áo anh:“Sao vậy? Không vui à?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?