Kế Hoạch Phá Dỡ [...] – Chương 3

3.

 

Liếc mắt ra phía góc quầy, tầm vừa vặn chạm tới toàn bộ cảnh tượng trong tiệm cafe.

 

Trương Miễu Miễu và Triệu Gia Tuấn ngồi chung một chỗ, thấy tôi không có ở đó, họ càng tùy ý trao đổi tứ, phát phát ốm luôn.

 

Tôi lập tức nhắn tin ra lệnh cho chàng ôm  hoa hồng tiến lên.

 

Câu "Có tiền có thể sai khiến quỷ thần” đúng chẳng sai chút nào, chỉ thấy chàng bước đến gần, quỳ một chân xuống đất, đưa đóa hồng thắm kề sát vào mặt Trương Miễu Miễu.

 

Một chàng đẹp trai với bó hoa hồng trong tay, Trương Miễu Miễu giật mình.

 

Anh chàng soái ca vận dụng bài văn mẫu theo chỉ dẫn của tôi, trước khéo léo tán tỉnh, rồi đến chuyện nhà xe, thậm chí vết bớt trên người Trương Miễu Miễu ta cũng tường tận cả.

 

Triệu Gia Tuấn ngồi cạnh mặt cắt không còn giọt máu.

 

Anh ta đứng phắt dậy, tát thẳng vào mặt Trương Miễu Miễu:

 

“Đồ mất nết, dám giở trò mèo mả sau lưng ông đây!”

 

Hai người này trở thành một cặp cũng chẳng phải dạng vừa.

 

Cô ả cầm luôn cốc sữa trên bàn hắt thẳng vào người Triệu Gia Tuấn, rồi xách túi đi đi luôn.

 

Triệu Gia Tuấn cũng xanh mặt bỏ đi.

 

Chắc chắn rằng không có khả năng quay lại đây nữa, tôi mới chui ra khỏi nhà vệ sinh.

 

Cứ náo đi, càng náo càng tốt.

 

Mãi đến tối, dường như Trương Miễu Miễu đã hoàn hồn, gọi điện hỏi tôi không thấy tôi đâu.

 

Tôi giả vờ kinh ngạc:

 

“Mình còn muốn hỏi cậu kìa, ra khỏi cửa thì thấy hai người bặt vô âm tín?”

 

Trương Miễu Miễu không ngờ tôi lại trách ngược lại ả, lắp bắp không nên lời.

 

May nhờ việc tôi ngày thường quá tin tưởng bọn họ nên bị lừa tơi bời, Trương Miễu Miễu cũng không nghi ngờ những lời tôi .

 

Nói lảng sang chuyện khác vài câu cho tôi, ả cúp máy.

 

Tôi quay lại thì thấy Triệu Gia Tuấn tay cầm cốc nước đứng ở cuối giường tôi với ánh mắt u ám.

 

Sau khi chạm mắt với tôi, ta lại đổi sang gương mặt tươi :

 

“An An, chuyện gì đấy, sắc mặt trông không tốt lắm này, uống ngụm nước đi.”

 

Tôi cầm lấy cốc nước, lặng lẽ để lên đầu giường, rồi giả vờ phàn nàn:

 

“A Tuấn, em thấy Miễu Miễu ngày càng xa cách em rồi.”

 

“Hôm nay không phải đi uống trà sao? Em vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh thì không thấy ấy đâu.”

 

“Đúng rồi, sau có tới không đấy?”

 

Triệu Gia Tuấn khựng lại một lúc, bước tới ôm lấy vai tôi:

 

“Anh cũng có việc đột xuất nên không đi.

 

“An An, với Trương Miễu Miễu quen nhau trước, em mới là , chắc chắn sẽ đứng về phía em.”

 

Nghe tới đây, tôi biết tiếp theo ta sẽ phải ít lời hay ho về Trương Miễu Miễu rồi.

 

Tôi giả vờ giả vịt, nét mặt vẫn biểu lộ sự lo lắng:

 

“Anh sao cơ? Anh ngay đi.”

 

Đúng như tôi kỳ vọng, Triệu Gia Tuấn không tôi thất vọng.

 

“An An, kỳ thực Trương Miễu Miễu rất ghen ghét em, vẫn thường hay mách lẻo với là em khinh thường ấy, giải thích thế nào ấy cũng không nghe.”

 

Thấy Triệu Gia Tuấn để ý đến phản ứng của tôi, tôi vội vàng giả bộ kinh ngạc theo ý ta muốn rồi lẩm bẩm:

 

“Sao thế chứ? Miễu Miễu là thân của em mà...”

 

“Biết người biết mặt không biết lòng, đúng là như đó!”

 

Triệu Gia Tuấn đạo mạo .

 

Tiếp theo, Triệu Gia Tuấn bắt đầu luyên thuyên kể tội Trương Miễu Miễu.

 

Trên mặt tôi u sầu, còn trong lòng thì thầm.

 

Anh ta không thể đột nhiên lương tâm trỗi dậy , chẳng qua là vừa cãi nhau với Trương Miễu Miễu, sợ ả mách lẻo về ta trước thôi.

 

Song Triệu Gia Tuấn không đời nào có thể tưởng tượng ra, ở chính chiếc gối tôi kê nằm, thiết bị ghi âm đã lặng lẽ phát ra ánh đèn đỏ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...