Kế Hoạch Hôn Nhân [...] – Chương 3

7

Ngày đầu tiên của cuộc sống vợ chồng.

Chu Yến vì lý do giường phòng khách quá nhỏ, đã chiếm lấy phòng ngủ chính của tôi.

Lướt qua một chút, căn phòng tôi ở ban đầu thiết kế đặc biệt dành cho nữ, hoàn toàn không có cửa nhà vệ sinh trong phòng khách.

Nói đơn giản là gì?

Muốn đi vệ sinh thì phải đi qua phòng ngủ chính!

, tôi uống thêm chút nước, liền chứng kiến cơ bụng, cơ ngực và cơ lưng của Chu Yến.

Sau đó Chu Yến còn đề nghị, hay là tôi nằm chung giường với ta đi!

Tôi khinh bỉ ta một cái.

Chu Yến ban đầu chỉ thôi, không hiểu sao ta lại nghiêm túc đột ngột.

“Vũ Yên Yên, lại đây!”

“Lại gì?” Mặt tôi đỏ ửng.

“Đến nằm cạnh !” Chu Yến vỗ vỗ lên chiếc chăn đã cuộn lên của mình.

Tôi: …

Mặc dù, mà, tôi đã mơ tưởng điều này suốt bao năm, chẳng cần phải nhanh như chứ!

“Hay là để mai đi, tôi chưa chuẩn bị xong.”

Tôi hoảng hốt vội chạy ra ngoài, bị Chu Yến giữ lại.

Anh : “Việc này không cần chuẩn bị.”

Ngay lập tức, tôi cảm thấy như trời đất quay cuồng, và rơi vào vòng tay ấm áp của

8

“Ư…”

Trán tôi đập vào cằm Chu Yến, hơi đau một chút.

Nước mắt tôi rưng rưng, kích quá!

Mơ ước bao nhiêu năm nay, cuối cùng cũng thành hiện thực?

Từ giây phút này, tôi thật sự phải cảm ơn quyết định khi phỏng vấn “đã kết hôn, chưa có con” của mình.

Đúng là con đường là do người đi ra, hahahaha!

Khi tôi đang nằm trên người Chu Yến, vô để miệng tôi chạm vào , thì một giọng lạnh lùng vang lên từ trên đầu.

“Sao em nặng ! Em nặng bao nhiêu kí?” Tôi: …

Khuôn mặt tôi ngay lập tức đỏ bừng, đây là lời của một gã đàn ông thẳng thắn, sao ta không biết không nên bàn về cân nặng của phụ nữ cơ chứ?

Hơn nữa, lại còn là lúc quan trọng như thế này.

Tôi tuyên bố một cách đơn phương, tối nay hủy rồi!

“Tôi nặng bao nhiêu cũng không ăn một hạt cơm nào ở nhà , Chu tiên sinh!” Tôi quay người định ngồi dậy thì bị Chu Yến ôm chặt lại.

“Em ? Mẹ đang đó.”

Lúc này tôi mới nhận ra, Chu Yến đang ôm tôi bằng một tay, tay kia cầm điện thoại, màn hình sáng lên, đối diện là tôi và Chu Yến, ở góc phải phía trên là hình ảnh một người phụ nữ trung niên phúc hậu, đang ngặt nghẽo đến nghiêng ngả.

Nhìn kỹ thì thấy bà ấy có ba phần giống Chu Yến.

“Hehehe!” Bà ấy thấy bị phát hiện liền khúc khích:

“Ôi trời, A Yến bảo có người muốn kết hôn, không cho dì lo lắng, dì còn tưởng thằng nhóc này lừa dì, không ngờ lại là thật.”

Mẹ Chu lại lớn một trận, rồi rằng Chu Yến rất nghiêm túc trong chuyện cảm, nếu chỉ giả vợ để lừa bà ấy thì không thể nào có chuyện như , mà bây giờ chúng tôi ôm nhau thế này, cuối cùng con trai bà ấy cũng có người rồi!

Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ, nếu không phải Chu Yến đang ôm chặt tôi, tôi chắc chắn đã chui vào chăn rồi.

“Chào dì ạ!” Tôi vừa chào hỏi vừa Chu Yến.

Mẹ Chu chắc là hiểu nhầm con trai bà rồi, thực ra thì ấy chỉ đang dùng vợ giả để lừa bà thôi!

“Ôi, đã lấy chứng nhận rồi mà còn gọi gì là dì!”

Mẹ Chu rất thân mật, “Gọi mẹ đi, mẹ cho con bao lì xì lớn.”

Tôi: …

Chu Yến thật sự phải ra tay mạnh tay để lừa mẹ ấy rồi!

Sau này Chu Yến là vì ông Uyên và ba ấy quen nhau, nên cần phải thống nhất với công ty để tránh lộ chuyện.

Thôi rồi!

Tôi đành chịu, không thể phản bác lại ta.

Lúc lười biếng từ trên giường của ta xuống, vừa mới bước ra khỏi phòng thì nghe thấy một tiếng chuông thông báo tin nhắn từ điện thoại.

Mẹ Chu lập tức chuyển cho tôi một khoản tiền lớn, tiền “đổi họ”.

Tôi hoảng hốt quay lại, đưa cho Chu Yến xem.

Chu Yến vẫn mơ màng chưa tỉnh hẳn, bấm nhận tiền cho tôi.

“Chuyện gì lớn đâu, chẳng qua sau này em mua đồ trang sức tặng bà ấy thôi.”

Mẹ ấy thích trang sức.

Tôi nghĩ cũng đúng.

Khi trở lại phòng khách, tôi cảm thấy có chút thất vọng.

Cảm giác này giống như đứa trẻ vô mặc phải bộ đồ của người lớn, không phải là sai, lại có cảm giác bất ngờ mà không thật sự trọn vẹn.

Ngày hôm sau, tôi không bất ngờ khi dậy muộn.

Khi thức dậy, tôi thấy bàn ăn đầy ắp đồ ăn sáng, mắt tôi như tóe lửa Chu Yến.

Anh ấy vừa ăn một chiếc bánh bao nhỏ rồi trả lời một cách tự nhiên.

“Đừng , là trợ lý mua về, chưa bao giờ vào bếp đâu.”

Chu Yến hôm nay là bữa ăn đầu tiên, sau này để tôi lo ba bữa trong ngày.

“Aaaaaaa!”

Không giống như trong phim truyền hình chút nào!

Giờ nghỉ trưa.

Sau một buổi sáng bận rộn, tôi lấy điện thoại ra.

Một ngụm cà phê bay hết ra ngoài, rơi vào chậu cây ngoài ban công.

Mới chỉ chốc lát thôi mà nhóm cựu sinh viên đã sôi sục rồi.

Không biết ai đã tung tin nóng.

Chắc chắn đã đăng tin Chu Yến đã kết hôn.

Tôi lướt qua tin nhắn, may là mọi người chỉ biết Chu Yến đã kết hôn mà không ai biết vợ là ai.

Tuy , mọi người vẫn chê ấy không đáng tin cậy.

Họ là trong buổi tụ tập Tết ấy còn lừa mọi người là độc thân, sao giờ lại kết hôn?

Tôi lập tức lên tiếng giải thích trong nhóm.

“Chu Yến không lừa ai, ấy vừa mới kết hôn thôi.”

Một hòn đá ném xuống nước, tạo ra sóng lớn!

“Đúng rồi, hình như Chu Yến và Vũ Yên Yên cùng công ty.”

Ngay lập tức, WeChat của tôi bị nổ tung.

Tin nhắn riêng liên tục.

Khi tôi chưa biết phải trả lời thế nào, một bình luận không mấy hòa nhã trong nhóm cựu sinh viên xuất hiện.

“Cùng công ty thì sao? Chắc các không biết đâu! Vũ Yên Yên đã từng thầm thích Chu Yến đấy!”

“???”

Mọi người lập tức phản ứng và hỏi lại.

Tôi thấy bình luận từ Cao Thiện Mỹ, hồi đó đã cắt đứt mối duyên của tôi.

Chính vì ta thường xuyên với tôi những câu ám chỉ rằng Chu Yến đang hẹn hò với ta mà tôi mới chủ rút lui.

Nếu không thì hồi đó tôi chắc chắn còn có cơ hội.

Cao Thiện Mỹ thấy mọi người bắt đầu ý liền liên tục gửi những đoạn thoại.

“Tôi và Vũ Yên Yên ở chung một ký túc xá, năm đó tôi tận mắt chứng kiến ấy lấy những bức ảnh riêng tư của Chu Yến từ bảng vinh danh trong trường đấy!”

Ngón tay tôi chợt khựng lại.

Bức ảnh trong bảng vinh danh quả thật là tôi lấy, đó là nhiệm vụ do trưởng phòng giáo dục giao cho tôi, thay ảnh xong cũng không thu lại, bảo tôi tự xử lý, vì tôi mới giữ lại ảnh của Chu Yến.

Nhưng khi người có ý đồ xấu giải thích, mọi chuyện lập tức chuyển sang một hướng khác.

“Vũ Yên Yên chỉ là một con chó cưng, ta và Chu Yến cùng công ty thì sao, mong Chu Yến để ý ta à? Con cóc muốn ăn thịt thiên nga, mà không tự lại mình.”

Lời thật khó nghe, trong nhóm WeChat lập tức im lặng.

Nước mắt tôi không kìm rơi xuống.

Nếu thích thầm cũng có tội, thì ta cứ phán tôi một bản án đi.

Tôi không hiểu mình đã đắc tội gì với Cao Thiện Mỹ, ta thậm chí năm đó đã bóng gió thích Chu Yến, tôi vốn theo nguyên tắc “vợ không thể đụng đến”, nên ngay lập tức đã giữ khoảng cách.

Tại sao ta lại luôn nhắm vào tôi như ?

Giải thích à?

Chẳng có chút sức mạnh nào!

Ha!

Tôi tự giễu, rồi đóng điện thoại lại, bỏ vào túi.

Tôi chẳng muốn giải thích gì cả, người trong sạch tự biết trong sạch, những người không hiểu tôi, tại sao tôi phải giải thích cho họ, đâu phải họ là sếp của tôi, cũng chẳng ai trả lương cho tôi.

10

Quay lại bàn việc, mọi người đều tranh thủ nghỉ trưa để ngủ thêm một chút.

Tôi thì mở tài liệu ra, tiếp tục việc.

Nhưng không biết tại sao, hiệu suất việc hôm nay lại thấp một cách lạ thường, trong đầu tôi cứ văng vẳng lời lẽ công kích của Cao Thiện Mỹ.

Một tiếng đồng hồ trôi qua, tôi chẳng viết mấy chữ. Khuôn mặt vừa mới khóc xong, da hơi khô.

Khi tôi chuẩn bị đứng dậy đi rửa mặt, thì cảm thấy có một bóng đen bao trùm xung quanh.

Nhìn lên, tôi thấy Chu Yến dùng chân kéo ghế, chen vào ngồi bên cạnh tôi.

Bàn việc của tôi vốn đã chật, giờ Chu Yến ngồi sát bên, khuỷu tay phải của dựa vào bàn, quay đầu tôi.

“Khóc rồi à?”

Tôi liếc một cái, tiếp tục việc.

“Tôi sao phải khóc?”

Chu Yến vặn vai tôi, khiến tôi quay lại đối diện với .

Ánh mắt hai người gặp nhau, tôi nghe thấy khẽ một câu. “Xin lỗi!”

“Lúc nãy tôi bận, không thấy tin nhắn trong nhóm cựu sinh viên, mới vừa rồi Giới Tử gọi cho tôi, tôi mới biết có người đang bôi nhọ em trong đó.”

Giọng của Chu Yến trầm ấm, như đang dụ dỗ tôi.

“Tôi đã lên tiếng trong nhóm rồi, tôi em, Vũ Yên Yên, chính là vợ hợp pháp của tôi, cả đời này chỉ có em, không ai khác.”

Sau đó, tôi mới biết, lời lên tiếng của Chu Yến hôm đó không đơn giản chỉ có .

Anh còn rằng khi còn học ở trường đã có cảm với tôi, không có cơ hội đến gần.

Khi gặp lại trong buổi tụ họp Tết, ấy kiên trì theo đuổi, cuối cùng hai bên gia đình giục giã, nên chúng tôi đã kết hôn trước, và những người tôi là “con cóc muốn ăn thịt thiên nga”, cũng đã cảnh cáo rất nghiêm khắc.

Anh chẳng phải thiên nga gì cả, những ai thích đâu phải là con cóc, chuyện cũ thì cho qua, còn sau này, ai dám có hành thiếu tôn trọng với vợ của — Chu phu nhân, sẽ khiến họ không thể sống yên.

Chu Yến còn rất nhiều, tôi chỉ nhớ duy nhất việc dùng ngón cái khô ráp lau nước mắt cho tôi.

Khi dỗ dành, rất kiên nhẫn và nhẹ nhàng, ánh mắt và nụ trên môi đều chỉ có tôi, khiến người khác rất muốn đến gần.

Anh ấy còn hơi kiêu ngạo :

“Thích thầm tôi cũng không có gì xấu đâu!”

11

Tôi lên.

Thực ra chuyện này, tôi cũng chỉ hơi buồn một chút, tối đa thì mất ba bốn ngày tự lành vết thương, rồi cũng sẽ bình thường thôi.

Ai lớn rồi mà không có chút khả năng tự chữa lành!

Nhưng mà cảm giác có người an ủi đúng là khác biệt.

Có một cảm giác như là sau lưng mọc đuôi, muốn đung đưa lên trời. Hahaha!

“Ai thích thầm à?” Mặt tôi nóng bừng phản bác.

Chu Yến liếc tôi một cái, : “Anh thích thầm em!”

Cái gì, cái gì?

Tôi nghi ngờ mình bị tắc tai, vấn đề là từ lúc nào mà miệng của Chu Yến lại ngọt ngào như !

Tôi kéo Chu Yến lại bảo lại lần nữa.

Chu Yến lại đứng dậy, dài chân dễ dàng đẩy tôi ra.

Ánh mắt vượt qua đỉnh đầu tôi: “Anh thích thầm em… trong mơ đấy!”

Được rồi! Vẫn là cái vẻ kiêu căng của Chu Yến.

Tôi đã biết hiện thực sẽ như mà, thật tàn nhẫn.

11

Tối đó, tôi gọi điện cho thân ở Đại Tây Dương để báo cáo chuyện này.

hỏi tôi một câu khá sâu sắc.

“Cậu có nghĩ Chu Yến thật sự thích thầm cậu không?”

Không thể nào!

Tôi tự phủ nhận.

lại bảo tôi nghĩ lại xem, cái người đó có chơi trò kết hôn giả với tôi không?

Trừ khi ta thật sự muốn kết hôn với tôi.

Tôi thấy ấy đúng.

Chu Yến đúng là muốn kết hôn với tôi, vì ta không muốn tiếp tục gặp mặt người khác, còn tôi thì phải đối phó với gia đình ấy!

bảo tôi cảm IQ kém quá, không xứng đáng nhận của Chu Yến!

Hừ!

Tôi còn thấy ấy không xứng đáng để tôi chia sẻ nữa!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...