Kỷ niệm hai năm ngày cưới, Thẩm Xuyên hứa sẽ đến xem vở kịch của tôi, nhưng anh ta thất hẹn. Tối đó, tôi ngã từ sân khấu cao xuống, phải nhập viện phẫu thuật nhưng gọi mãi cũng không liên lạc được với anh ta. Sau đó, tôi nhìn thấy trên vòng bạn bè, tối hôm ấy anh ta đi tổ chức sinh nhật cho thư ký. Sau khi biết tôi bị thương, anh ta đỏ hoe mắt chạy đến bệnh viện: “Sao em không báo cho anh?” Tôi nhìn anh ta, giả vờ mất trí nhớ: “Anh là ai? Tại sao tôi phải báo cho anh?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?