Kẻ Cặn Bã Có [...] – Chương 1

Tôi đọc một câu hỏi trên diễn đàn nào đó: “Khi có một người vợ có trình độ học vấn thấp, sẽ có trải nghiệm như thế nào?”

Câu trả lời lượt like nhiều nhất là của một dân cư mạng đã khoe khoang rằng:

"Vợ tôi học Trung cấp, ta phục vụ cha mẹ chồng, sinh con nuôi cái, còn phải thỏa mãn nhu cầu sinh lý của tôi. Còn tôi, sau giờ chỉ cần ngồi trong phòng chơi game.

Tôi chuyện, hầu như cái gì ta cũng không hiểu. Khi ta chuyện, tôi luôn thấy ta như một đứa ngốc.

Buồn nhất là, vào ngày hôm nay, tôi đưa người về nhà, nhân lúc ta đang nôn nghén trong nhà vệ sinh, chúng tôi còn hôn nhau."

Khi tôi vừa định tranh cãi thì lại phát hiện ra người trả lời chính là chồng mình.

Có người bình luận hỏi, liệu ta có sợ bà xã thấy bài đăng không.

Anh ta đắc chí: “Cô ta có thấy thì sao chứ? Cô ta học trung cấp, là nội trợ toàn thời gian, bỏ tôi thì ta chỉ có thể đi quét đường.”

Tôi nhạo.

Tôi sẽ không cần con và chồng nữa.

1

Khi tôi ra khỏi nhà vệ sinh, hai người vốn đang dính chặt vào nhau lập tức trở lại trạng thái bình thường.

Thẩm Tri Yến nhíu mày hỏi: “Mọi chuyện đều đang tốt mà, em sao thế?”

Anh ta trong khi vẫn đẩy đẩy cặp kính gọng vàng trên sống mũi, không khác gì thường ngày.

Thật buồn , ta biết rõ tôi đang bị nôn nghén.

Nhưng ta lại giận chó đánh mèo với tôi vì tôi đã hỏng bầu không khí của ta.

Còn vị đồng nghiệp nữ ở bên cạnh lại dịu dàng hỏi: “Chị dâu có khỏe không? Hay là chị nên đi bệnh viện kiểm tra thử?”

Tôi liếc người phụ nữ trước mặt, dù trên mặt ta viết đầy vẻ quan tâm, trong mắt lại toát lên vẻ hả hê.

Tôi cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng, không để lộ ra ngoài.

“Không sao, chỉ hơi nặng ngực, em ra ngoài đi bộ hít thở không khí sẽ khỏe thôi.”

Anh ta quay lại lấy áo khoác, tôi ngăn ta lại: “Không cần, em tự đi .”

“Hơn nữa, cha mẹ không ở nhà, để ta ở một mình cũng không tốt.”

Nói xong, tôi quay người rời đi, không quan tâm đến sự quan tâm hời hợt của ta: “Em đi chậm thôi, nhớ về sớm.”

Ngay khi đóng cửa, tôi nghe thấy tiếng thì thầm bên trong.

"Để ta về sớm để nấu cơm cho chúng ta.

Anh thích thịt heo sốt chua ngọt, ta nấu còn ngon hơn đầu bếp.

Bây giờ ta đi rồi, chúng ta vừa lúc có thể..."

Những lời cuối cùng càng càng nhỏ hơn, tôi không nghe rõ, cũng đoán .

2

Khoác áo khoác, tôi quanh quẩn ở tầng dưới, hết vòng này sang vòng khác.

Tôi tưởng rằng mình sẽ ứng phó một cách lý trí, đến giây phút này, nước mắt tôi lại tuôn trào.

Tôi phải gì bây giờ?

Cả đứa con trong bụng nữa, tôi nên gì với nó đây?

Tôi và Thẩm Tri Yến gặp nhau ở một bữa tiệc của nhóm .

Anh ta là giảng viên đại học, trông rất đẹp trai, học thức uyên bác và cách chuyện nhã nhặn. Tôi gần như đã ngay từ cái đầu tiên.

Nhưng, do sự chênh lệch về trình độ học vấn, tôi đã cẩn thận giấu kín cảm này trong lòng.

Không ngờ đêm đó, ta chủ xin số liên lạc của tôi.

Tôi ngưỡng mộ tài năng của ta, ta khen ngợi sự dịu dàng xinh đẹp của tôi.

Chúng tôi hẹn hò vài lần, sau đó, chúng ta đã chính thức xác lập mối quan hệ.

Rồi đến việc kết hôn. Mọi thứ đều diễn ra một cách tự nhiên.

Thậm chí sau khi cưới, tôi nghe theo lời ta, ta lo ngoài, tôi lo trong, cùng nhau xây dựng một gia đình ấm áp.

Đây là sự ấm áp mà ta ư?

Bây giờ lại, đó chỉ là một kẻ rác rưởi, một âm mưu từng bước dệt nên.

Khi tôi về đến nhà, đã là nửa giờ sau.

Vị đồng nghiệp nữ kia đã rời đi, chỉ để lại mùi dầu bôi trơn nhạt nhòa trong không khí.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...