Chử Kiều Kiều thấy Tô Dao lựa chọn tướng xong, khinh thường: “Chọn tướng này không phải là đang chờ thua sao?”
Lục Lệ Thành liếc ta, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp, bình tĩnh : “Cô ấy chơi tướng này rất giỏi.”
“Dù có giỏi đến đâu vẫn có khuyết điểm.” Chử Kiều Kiều bất mãn với lời của ta, nhếch miệng.
Sau khi cả hai bên chọn xong tướng liền tiến vào giao diện trò chơi.
Hoắc Tử Minh bình tĩnh lại, trầm giọng : "Đàn em, đi theo ."
Anh đi thẳng đến buff khu vực rừng và : "Đàn em, đứng ở bãi cỏ bên trái. Tôi sẽ tăng m..áu cho em trước khi trở ra."
“Được.” Tô Dao không hỏi tại sao, chỉ gật đầu.
Trong lúc nhất thời, Hoắc Tử Minh đột nhiên nhẹ, sau đó : "Đàn em, một phút firstblood, em có muốn cá cược không?"
Đừng là E-Sports World Cup, ngay cả khi chơi game cũng hiếm khi firstblood trong một phút.
Tô Dao tất nhiên không tin, lại : "Được rồi, đặt cược cái gì?"
“Nếu tôi thắng thì hẹn hò với tôi đi.” Hoắc Tử Minh mang vẻ mặt rất bình tĩnh , tựa như đang với rằng đêm nay trăng rất tròn.
Tô Dao hơi khựng lại, do dự một chút, vì tinh thần cạnh tranh nên đồng ý: "Không thành vấn đề."
Vừa dứt lời, vị tướng do Lục Lệ Thành điều khiển đã xuất hiện sau lưng Hoắc Tử Minh và phát tấn công.
Nhìn thấy thanh m..áu của Hoắc Tử Minh biến mất một nửa, Tô Dao vẫn đứng yên, trong lòng lại cảm thấy lo lắng. Cuối cùng, nghe thấy : “Đàn em, thêm m..áu vào đi.”
Tô Dao ngay lập tức bước về phía trước. Tình thế trong nháy mắt đảo ngược, Hoắc Tử Minh kiên định gõ bàn phím, ánh mắt chằm chằm vào màn hình một lúc.
“FirstBlood!” Giọng của hệ thống vang lên khắp nơi.
Toàn hội trường im lặng trong giây lát, sau đó vang lên những tiếng hét chói tai.
Giọng bình luận viên càng hưng phấn hơn: "FirstBlood! Đội UI đã giành chiến công đầu tiên trong năm mươi chín giây. Đây là ký lục lần đầu tiên tại World Cup E-Sports !"
Lục Lệ Thành vừa bị hạ gục màn hình máy tính màu xám, nắm chặt chuột đè nén cảm muốn quăng nó đi.
Cố Diệp cau mày ta: "Lục Lệ Thành."
Lục Lệ Thành hít sâu một hơi, lạnh lùng : “Tôi chủ quan, không có việc gì.”
Bên kia, Tô Dao thời gian, sửng sốt. Trong năm mươi chín giây, Hoắc Tử Minh đã thực sự điều đó.
Cô . Có một điều đã không ra, đó là thực sự là một fan hâm mộ của Leo. Cô chưa bao giờ mơ rằng một ngày nào đó mình sẽ trở thành đồng đội của Leo và chiến đấu bên cạnh . Cảm giác này tuyệt vời không thể tả .
"Đàn em, mặc dù tôi biết em nóng lòng muốn hẹn hò với tôi, trò chơi vẫn chưa kết thúc, chỉ mới là firstblood, còn chưa giành chiến thắng đâu." Hoắc Tử Minh phát hiện ánh mắt của , không quay đầu lại nhẹ .
Tô Dao giật mình, nhanh chóng tập trung vào trận đấu. Đồng thời, lặng lẽ bào chữa: “Tôi không có.”
Sau đó, họ không còn phân tâm nữa, bởi KB không phải là đối thủ có thể coi thường.
"Tô Dao, theo sát tôi, ngồi ở bãi cỏ ven sông. Tiểu Cửu, A Sơn, Đông, vị trí chuẩn bị thu hoạch." Hoắc Tử Minh bình tĩnh ra lệnh.
"Được."
Lục Lệ Thành ở đối diện bản đồ : "Cẩn thận."
Chử Kiều Kiều đi về phía bờ sông, thản nhiên : “Đội hình của chúng ta có ưu thế, bọn họ không dám phục kích.”
Cô ta vừa dứt lời, Hoắc Tử Minh và Tô Dao lao ra khỏi bãi cỏ, trực tiếp đè ta xuống tại chỗ.
"Kẻ thù đã bị đánh bại--"
Cách đó không xa Lục Lệ Thành và Cố Diệp thoáng cau mày, đuổi theo Tô Dao c..hém g..iết. Không ngờ Tiểu Cửu và A Sơn của UI đã đợi lâu và phối hợp với Lý Đông bao vây họ từ phía sau.
Khi màn hình chuyển sang màu xám, Lục Lệ Thành đ.ấ.m xuống bàn - "Đùng!"
Chử Kiều Kiều giật mình, không dám gì, dù sao chính ta là người đã đánh giá thấp kẻ địch, hỏng nhịp điệu của đội.
Lục Lệ Thành không hề có ý tha cho Chử Kiều Kiều, ta tức giận : "Cô đang gì ? Cô support lại chạy vào điểm mù gì!"
"Em... là lỗi của em." Chử Kiều Kiều cắn môi, trong lòng oán hận, ngẩng đầu trừng mắt Tô Dao phía đối diện.
Ba người ở KB đã c..hết, chỉ còn lại hai người, tất cả thành viên UI đều sống sót. Năm phút sau, hai người còn lại ở KB bị g..iết khi đang vượt tháp.
Giữa những tiếng reo hò cổ vũ, căn cứ của KB đã bị UI đột nhập thành công.
Người dẫn chương trình giơ micro lên và hướng bàn tay sang phía bên kia.
"Chúng ta hãy chúc mừng - UI! Đã giành chiến thắng đầu tiên!"
Bạn thấy sao?