Giọng của Hứa Gia Gia sắc nhọn, như muốn xuyên thủng màng nhĩ của tôi.
Nhưng rất nhanh sau đó, tiếng hét của ta chuyển thành tiếng kêu thảm thiết.
Tôi đè ta xuống đất, giật tóc, cào cấu mặt và thậm chí còn thọc vào mắt ta. Tôi chẳng ngại sử dụng bất kỳ thủ đoạn bẩn thỉu nào.
Tất cả những ấm ức và đau khổ mà tôi đã chịu đựng bao năm qua đều phát tiết vào lúc này.
Lúc đầu, Hứa Gia Gia còn cố gắng phản kháng, dần dần, ta chỉ biết ôm lấy mặt và lẩm bẩm những lời nguyền rủa yếu ớt.
Cô ta tưởng tôi vẫn là Doãn Hạ Hạ ngày trước, yếu ớt và không có sức phản kháng, để mặc ta ức hiếp.
Nhưng ta nhầm rồi. Cô tiểu thư nhà giàu nuông chiều từ nhỏ như ta không thể nào là đối thủ của một người như tôi, người đã lăn lộn kiếm sống từ bé.
Cô ta còn dám một mình tìm đến chặn đường tôi sao?
Tôi không biết mình đã tát ta bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy tay mình đã tê rần, mái tóc đuôi ngựa buộc cao của tôi cũng đã xổ tung.
Tôi học theo dáng vẻ của ta trước đây, túm lấy tóc ta và thì thầm bên tai: “Hứa Gia Gia, tưởng rằng hỏng kỳ thi đại học của tôi, tôi sẽ mãi mãi chỉ là cái bóng của sao? Cô có biết tôi có thể điều chỉnh điểm số không? Kỳ thi này đối với tôi chỉ là chuyện nhỏ.”
“Còn thì sao? Gần đây dường như không còn ai chi tiền cho nữa nhỉ? Cái váy này chẳng phải đã mặc từ lần trước sao? Làm sao bây giờ, Hứa Gia Gia? Cô không thi đại học, cũng chẳng còn ai để dựa dẫm. Ba mẹ mà quý sẽ sớm bỏ rơi thôi.”
Trong bóng tối vang lên tiếng bước chân, ánh sáng lóe lên trong mắt Hứa Gia Gia chưa đầy hai giây.
Nhưng khi nhận ra người vừa đến là Hứa Minh, cả người ta bỗng khựng lại, cố gắng rúc mình vào trong bóng tối.
“Tối rồi, sợ em đi một mình sẽ không an toàn.” Hứa Minh , không thèm liếc Hứa Gia Gia lấy một lần, rồi nắm tay tôi rời đi.
Phía sau, Hứa Gia Gia bỗng lao đến, mạnh mẽ đẩy tôi một cái.
"Cô đã hủy hoại tôi, tôi cũng sẽ không để sống yên!" Cô ta hét lên câu đó, nước mắt giàn giụa, rồi biến mất ở đầu phố.
Tối hôm đó, Hứa Gia Gia lại giở trò cũ, định phóng hỏa thiêu c.h.ế.t tôi và bà.
Nhưng ta không biết rằng, chúng tôi chẳng hề ở trong phòng. Chúng tôi vẫn luôn ở bên ngoài, chờ ta hành .
Khi Hứa Gia Gia vừa đổ xong thùng xăng đầu tiên, tiếng còi cảnh sát vang lên.
Trước khi ta đến, Hứa Minh đã báo cảnh sát. Lúc đầu, khi nghe thấy Hứa Gia Gia gọi điện người tôi, ấy đã kịp thời giữ lại bằng chứng.
Ngay cả đoạn camera giám sát ghi lại cảnh mấy kẻ côn đồ thất bại trong việc hành hung tôi cũng đã ấy lưu trữ.
Lần này, hành vi cố ý g.i.ế.c người trong cơn cuồng loạn của Hứa Gia Gia đã có đầy đủ chứng cứ.
Hứa Gia Gia lại một lần nữa bị bắt. Nhưng lần này, để thả ra sẽ không dễ dàng như trước.
10
Cha mẹ nuôi của tôi – ông bà Hứa – mãi đến ngày hôm sau mới biết chuyện tôi và Hứa Minh đã đưa Hứa Gia Gia vào tù.
Ngay khi biết tin, mẹ Hứa lập tức gọi điện đến, hoàn toàn xé toang chiếc mặt nạ dịu dàng, hiền hòa thường ngày của bà. Qua điện thoại, bà mắng chửi tôi và Hứa Minh thậm tệ.
Bà chúng tôi mới là kẻ xấu xa, không thể chịu nổi việc Hứa Gia Gia giỏi giang hơn, không gần gũi với bà mà lại dám mang đi đứa con mà bà thương và tự hào nhất.
Sau khi tôi và Hứa Minh dứt khoát cúp máy, bà Hứa ngay lập tức tuyên bố đơn phương cắt đứt quan hệ với chúng tôi.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, điểm thi đại học công bố, và lúc này, ông Hứa – người trước giờ luôn giữ im lặng – lại gọi điện đến.
Trong điện thoại, giọng ông đầy kinh ngạc:
“Hạ Hạ, thì ra con xuất sắc như , sao trước đây không cho ba biết?”
Ông nghe có vẻ rất vui, những bực bội trước đó vì vụ việc của Hứa Gia Gia khiến danh tiếng nhà họ Hứa bị ảnh hưởng bỗng dưng tan biến.
Ông ta như thể vừa thấy một quân cờ mới, có thể một lần nữa vực dậy danh tiếng nhà họ Hứa.
Chỉ là, ông ta chưa kịp vui mừng bao lâu thì đã bị tôi lạnh lùng từ chối nhành ô liu mà ông ta đưa ra.
“Ông Hứa, ông có thực sự hiểu lý do Hứa Gia Gia phát điên không? Trong tay ta đang nắm giữ không ít bí mật của nhà họ Hứa. Đừng nghĩ rằng chỉ cần ta ngồi tù, ông có thể kê cao gối ngủ ngon.” Nói xong, tôi dứt khoát cúp máy.
Bạn thấy sao?