Hung Thủ Trong Bóng [...] – Chương 6

Quay lại chương 1 :

Trước khi tôi bị ở kiếp trước, trong phòng đã từng có một khoảng thời gian yên lặng kéo dài vài phút, không hề có bất kỳ âm thanh nào vang lên, ngoại trừ một tiếng gầm rất khẽ, như tiếng kìm nén cơn tức giận.

Lúc đang massage cho Chu Sáng, tôi còn cảm nhận cơ thể phía dưới có những cử bất thường.

Ngay sau đó một nhát dao lạnh buốt cứa qua cổ tôi, kết thúc sinh mệnh trong im lặng.

Nhớ lại khoảnh khắc đó, khi lưỡi dao kề sát vào cổ, tôi đột nhiên cảm giác thân thể dưới tay mình… biến mất.

Chính vì thế, tôi mới cho rằng Chu Sáng là hung thủ đầu tiên.

Nhưng nếu suy xét kỹ lại… thì rất có thể, khoảng thời gian Chu Sáng lặng thinh sau khi bảo “biết rõ hung thủ”, chính là lúc tên Tần Trang ra tay bịt miệng Chu Sáng, rồi dọn dẹp hiện trường, giấu xác.

Sau đó, hắn sợ Chu Sáng đã kịp tiết lộ điều gì đó cho tôi, nên quay lại và luôn tôi để bịt đầu mối.

Thế … ra tay người ngay trong tiệm massage của người khác, không phải quá táo tợn sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định quay lại đồn cảnh sát thêm một lần nữa.

Tôi thẳng vào cảnh sát, kiên quyết cầu họ mở lại cuộc điều tra toàn diện với Tần Trang.

Tôi phải tranh thủ lúc vụ án vẫn còn quan tâm, rõ chân tướng bằng mọi giá.

Thế trong phòng thẩm vấn, nét mặt cảnh sát lại đầy khó xử.

“Nhưng mà… Tần Trang hiện tại không có bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào cả.”

“Trong camera giám sát hành lang phòng thi, cậu ta không có hành vi bất thường, không chuyện với ai quá lâu. Có khi nào nghe nhầm không?”

Tôi thở dài — sao tôi có thể giải thích cho họ hiểu tất cả những gì mình trải qua là từ… kiếp trước?

“Với lại… Tần Trang có tiền, có gia thế, cần gì phải ai đâu. Hoàn toàn không có lý do.”

Tôi thẳng vào mắt người cảnh sát:

“Vậy gia đình cậu ta nghề gì?”

“Nghe nhà cậu ấy kinh doanh mấy loại hình dịch vụ giải trí, kiểu như KTV, tiệm massage này nọ. Nói chung là khá giàu.”

Tiệm massage…

Tôi chết lặng tại chỗ.

Tim tôi như bị vô số dây leo quấn chặt — nghẹt thở.

Chương 6

Trên đường từ đồn cảnh sát trở về,tôi bước đi như cái xác không hồn, tay chân rã rời.

Trí óc tôi lúc này dần tái hiện lại cảnh tượng Tần Trang Chu Sáng ở kiếp trước.

Cơ thể Chu Sáng co giật mãnh liệt.

Rất có thể là bị ngạt thở đến chết,mà lúc massage, ta đang nằm úp mặt xuống.

Có lẽ mũi và miệng đã bị chèn ép bởi gối hoặc khăn.

Cảnh sát không điều tra… dựa vào sức một mình tôi, thì có thể gì đây?

Tôi lê bước tới cổng khu dân cư, vừa ngẩng đầu lên đã thấy hai bóng người quen thuộc đứng đó.

Là bố mẹ của Chu Sáng.

Họ giương băng rôn, biểu ngữ, đứng ngay trước cửa nhà tôi để phản đối, cầu công lý cho con trai.

Tôi đang bực bội, bước đến định chất vấn họ thì…

Mẹ của Chu Sáng lén nhét vào tay tôi một tờ giấy nhỏ.

Ngay lập tức, tôi cảm giác có chuyện gì đó không ổn.

Tối hôm ấy, trong con hẻm tối om không thấy nổi năm đầu ngón tay, tôi gõ cửa một căn nhà cũ kỹ.

Bên trong, bố mẹ Chu Sáng đã đợi tôi từ lâu.

Vừa thấy tôi bước vào, mẹ của cậu ấy lập tức quỳ sụp xuống.

“Cô giáo ơi… xin nhất định phải đòi lại công bằng cho con trai tôi…”

Trong tiếng khóc nghẹn đứt quãng, bà ấy trao cho tôi một phong thư gấp cẩn thận.

Tôi mở ra, và từng hàng chữ trước mắt khiến tôi choáng váng đến rơi nước mắt.

“Tôi là Chu Sáng. Đúng , tôi cũng là người trọng sinh, và… Tần Trang cũng .

Ngay khi đứng giữa phòng thi hét lên rằng có giáo viên bị đến mù, hắn đã lập tức ý đến tôi và .

Tôi cố gắng che giấu, từ nét chữ đến từng chi tiết nhỏ, hắn vẫn nhận ra. Thế nên, tôi chắc chắn sẽ chết.

Cô hẳn đang thắc mắc, rốt cuộc tôi đã phát hiện ra điều gì để bị đến ?

Vậy thì bây giờ, tôi sẽ rõ: chuyện giáo viên bị mù, chuyện truy tìm hung thủ, chuyện hắn chép trộm câu trắc nghiệm — tất cả đều là cái bẫy để đánh lạc hướng.

Thứ mà Tần Trang thực sự muốn giấu đi chính là: Gia đình hắn cấu kết với một “công ty gian lận” trong kỳ thi đại học, giúp tổng cộng 289 thí sinh gian lận bằng cách cấy thiết bị dẫn truyền siêu nhỏ vào trong lớp da ở vành tai.Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các

Thiết bị này thu nhận tín hiệu từ bên ngoài để truyền đáp án. Nhờ thế, phần lớn bọn họ đều đậu vào các trường đại học danh giá.

Ai bị mù không quan trọng. Thứ hắn cần là một sự kiện đủ lớn để mọi ánh mắt đều bị kéo sang hướng khác.

Kiếp trước, tôi việc trong chính phủ, vô biết chuyện này.

Tôi đã cố điều tra, mọi manh mối cứ đến nửa chừng thì đứt đoạn.

Đến một ngày, Tần Trang — người tôi chưa từng gặp ngoài đời — hẹn tôi đi massage. Tôi dò hỏi ẩn ý, hắn ra tay tôi.

Lúc đó tôi mới biết, hóa ra suốt bao năm theo đuổi vụ việc, hung thủ lại chính là kẻ từng cùng tôi ngồi trong một phòng thi.

Vụ việc này liên quan đến quá nhiều người: quan chức cấp cao, đại gia có máu mặt. Nếu vạch trần, chắc chắn mất mạng.

Kiếp này, nếu tôi còn sống, Tần Trang sẽ không tha cho bố mẹ tôi.

Nên tôi chỉ còn cách chết để bảo vệ họ.

Tôi mạo hiểm viết bức thư này, chỉ mong biết rõ sự thật xin đừng bố mẹ tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...