1
Ngày đầu tiên chính thức đi , tôi đã bị phân đi phỏng vấn ảnh đế nổi tiếng Chu Mộ.
Đồng nghiệp Trương Thủy Thủy tôi với vẻ mặt đầy ác ý cùng mỉa mai:
“Chờ bị đuổi việc đi.”
Cả giới giải trí hầu như không ai không biết, ảnh đế Chu Mộ tính cách lạnh nhạt, không tham gia chương trình giải trí, ngoài tuyên truyền phim thì chưa từng nhận bất kỳ phỏng vấn nào khác.
Với tâm thế chắc chắn không mời , tôi buông xuôi.
Khi gửi tin nhắn mời cho trợ lý của ấy, tôi viết:
“Chu Mộ có rảnh vào Chủ nhật không? Có một buổi phỏng vấn cần ấy tham gia.”
Chuẩn bị câu hỏi phỏng vấn, tôi viết:
“Xin hỏi họ gì?”
“Bao nhiêu tuổi?”
“Làm ngành gì?”
“Dự định khi nào sinh con?”
“……”
Bạn thân hỏi tôi:
“Nhỡ ấy thật sự đến thì sao?”
Tôi:
“Haha, nếu tôi livestream gọi ấy là bố luôn.”
Nhưng tôi hoàn toàn không ngờ , ngày hôm sau, tôi nhận thông báo rằng Chu Mộ đã đồng ý phỏng vấn.
“……”
Tin đồn thật người.
Đây chính là cái người mà mọi người rằng ngoài tuyên truyền phim thì không bao giờ nhận lời sao?
2
Là ảnh đế xuất thân bình dân, Chu Mộ có lượng fan cực kỳ đông đảo và rất lòng mọi người.
Ngày phỏng vấn, phòng livestream chật cứng người. Bình luận bay đầy màn hình.
“Hu hu hu, cuối cùng cũng thấy ảnh đế ngoài đời!”
“Chồng ơi! Em !”
“Ghen tị với chị MC quá, có thể đứng gần ấy như .”
“……”
Chu Mộ nét mặt lạnh nhạt, gương mặt tinh tế không chút cảm .
Anh ấy mặc áo sơ mi trắng đơn giản, quần tây, dung mạo điển trai, khí chất bình thản.
Được ngắm cận cảnh nhan sắc, tôi không kìm mà hít sâu một hơi lạnh.
Trương Thủy Thủy, người luôn không ưa tôi, đột nhiên đưa cho tôi một ly nước.
Tôi cảm thấy lạ nên không nhận. Cô ta nhếch miệng mỉa mai:
“Cho Chu ảnh đế đấy, đừng tự ảo tưởng. Có thể phỏng vấn ấy, chẳng qua là gặp may thôi.”
Ha, đến may mắn kiểu đó cũng chẳng có mà gặp, còn ngồi đó mát.
Tôi không định chấp nhặt với ta, tiện tay nhận lấy ly nước rồi đưa qua, không để ý tới chút ác ý thoáng qua trong ánh mắt của ta.
Tôi đặt ly nước vị đào lên bàn:
“Chu Ảnh đế, uống chút nước trước nhé.”
Chu Mộ vừa định mở miệng thì trợ lý của ấy bất ngờ lao tới, mặt không vui:
“Đã không uống nước ngọt rồi mà?”
Trợ lý nhỏ của ấy khoảng hai mươi tuổi, có vẻ không vừa mắt tôi một cách kỳ lạ.
Tôi suy nghĩ mãi, chắc là do bảng câu hỏi phỏng vấn của tôi có phần hơi “thiếu chuyên nghiệp”.
Nhưng sao tôi biết rằng ảnh đế này sẽ nổi hứng ghé qua phòng livestream của tôi chứ?
Đúng lúc này, số lượng bình luận tăng vọt.
“MC này chuyên môn kém thật, không biết Chu Mộ không uống nước ngọt à?”
“Hơn nữa lại là vị đào, ấy không thích ăn đào mà.”
“Đúng là sức mạnh của tư bản ghê gớm, chắc chắn Chu ảnh đế không hề muốn đến đây.”
“Hu hu hu, Chu Mộ, nếu bị ép thì nháy mắt cái đi.”
“……”
Với tinh thần của một MC chuyên nghiệp, tôi quyết định ngay tại chỗ sẽ tự mình uống hết ly nước này. Nhưng khi tôi vừa chạm tay vào ly, lại trùng hợp chạm phải đầu ngón tay mát lạnh của Chu Mộ.
Giật mình, tôi rụt tay lại ngay lập tức. Đến khi ngẩng đầu lên, tôi bắt gặp ấy mỉm , khóe môi hơi nhếch lên.
Ngón tay ấy thô ráp do nhiều năm đóng phim, nhẹ nhàng vuốt ve mặt ly thủy tinh. Giọng trầm thấp dễ nghe vang lên:
“Tôi rất thích nước ngọt vị đào.”
Khán giả: !!!
Trợ lý: !!!
Tôi: !??
Tôi ôm lấy trái tim đang đập thình thịch của mình, chỉ thấy sau đó ấy cúi đầu, khẽ nhấp một ngụm nước.
Ngoài cửa, Trương Thủy Thủy sững sờ tất cả, cuối cùng trừng mắt tôi một cái.
Tôi mỉm với ta, giơ tay hình trái tim.
“Quên chưa với mọi người, đồ ăn thức uống ở đây đều là do đồng nghiệp Trương Thủy Thủy của tôi chuẩn bị, xin cảm ơn ấy vì sự tận tâm.”
Trương Thủy Thủy vào ống kính, nở một nụ gượng gạo:
“Chỉ cần… ảnh đế thích là .”
Biểu cảm của ta hơi mất tự nhiên, nhanh chóng bước đi trong tiếng giày cao gót.
Sau đó, mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ. Tôi hỏi gì, Chu Mộ trả lời nấy. Thỉnh thoảng ánh mắt chúng tôi chạm nhau, khiến tôi như hụt nhịp, trong lòng có chút nóng bừng.
Rõ ràng là tôi đang phỏng vấn về trải nghiệm diễn xuất, bình luận lại dần chuyển sang hướng kỳ lạ.
“Sao cảm giác Chu ảnh đế hôm nay dịu dàng kỳ lạ thế nhỉ?”
“Nhớ không lầm thì năm xưa ấy từng dọa một phóng viên khóc cơ mà…”
“Ngửi thấy mùi CP rồi.”
“Hai người này chắc chẳng quen biết đâu, đừng ship linh tinh.”
Tôi tập trung vào bài phỏng vấn của mình, đặt câu hỏi riêng tư duy nhất của ngày hôm nay.
“Chu Ảnh đế năm nay 27 tuổi, từ thời học sinh đến khi bước chân vào giới giải trí, có từng thầm mến nào không?”
Câu hỏi vừa thốt ra, tôi trơ mắt lượng người trong livestream tăng vọt.
Tôi: ……
Hừ, biết ngay là các người sẽ hứng thú với chuyện này mà.
Tôi hớn hở đợi xem kịch vui.
Theo tôi biết, trong bộ phim mới của Chu Mộ có một phần nội dung liên quan đến đơn phương, đây đúng là cơ hội để ấy quảng bá.
Thế nên tôi chẳng chút hoang mang ấy lấy điện thoại ra gọi. Nhưng ngay khi ấy vừa bấm số, điện thoại của tôi đặt trên bàn bất ngờ rung lên.
Tôi suýt chút nữa phun cả ngụm nước trong miệng ra.
Cái người “tội nghiệt” nào lại gọi cho tôi vào lúc này ? Không biết dễ hiểu lầm sao?
Tôi chằm chằm vào số lạ trên màn hình, chìm vào suy nghĩ.
Lúc này, phần bình luận trên livestream cũng trở nên kỳ lạ.
“Sao vừa lúc Chu Mộ gọi điện thì điện thoại của Liễu Dao lại reo nhỉ?”
“Không phải ấy gọi cho Liễu Dao đó chứ…?”
“Tôi có một suy nghĩ táo bạo…”
Tôi liếc qua bên cạnh, thấy Chu Mộ với mái tóc lòa xòa trước trán hơi che mắt, vẫn giữ vẻ bình thản thường ngày:
“Mọi người đoán xem, ấy có nghe máy không?”
Tôi nuốt khan, cố giấu đi suy nghĩ viển vông trong lòng. Đưa điện thoại xuống dưới bàn, tôi ấn từ chối cuộc gọi. Cùng lúc đó, điện thoại của Chu Mộ phát ra tiếng “tút” một cái.
Đối phương đã từ chối cuộc gọi.
Tôi: …
Nhìn phần bình luận trên livestream gần như nổ tung, tôi nhất thời cảm thấy đau đầu.
Chuyện này trùng hợp đến mức ngay cả tôi cũng suýt tin rằng người ấy gọi là tôi.
3
Buổi livestream vừa kết thúc, tối nay hot search đã nổ tung.
#ChuMộ ĐốiTượngThầmMến#
#ChuMộ LiễuDao
BịTừChốiCuộcGọi#
#ChuMộ TôiRấtThíchNướcĐào#
Không ai ngờ rằng, Chu ảnh đế từ khi bước chân vào làng giải trí vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa từng dính scandal với ai, cuối cùng lại cùng một MC nhỏ không mấy tiếng tăm như tôi lên hot search.
Tôi có chút hoảng…
Thấy mình sắp bị cư dân mạng “đào” đến mức không còn mảnh vải che thân, tôi vội vàng lên tiếng đính chính:
“Lúc nãy chỉ là một cuộc gọi quảng cáo thôi, mọi người đừng hiểu lầm!”
Bình luận đứng đầu: Tôi không tin, trừ khi gọi lại cho tôi xem.
Ngay sau đó, Chu Mộ cũng bình luận: Tôi cũng không tin.
Tôi: ?
Đại ca à, đến nước này rồi mà còn muốn thêm dầu vào lửa sao?
Tôi nghĩ tới nghĩ lui, chẳng lẽ là vì ly nước đó nên Chu Mộ cố trêu tôi?
Vậy là tôi run rẩy bước vào phòng hóa trang, thấy ấy đang ngồi một mình trên ghế, buồn chán chơi điện thoại.
Anh ấy không ngẩng đầu lên, chỉ thấp giọng :
“Đóng cửa lại.”
Tôi: “À, ạ.”
Thấy người vào là tôi, ấy cũng không tỏ vẻ bất ngờ:
“Nghe , vừa nãy nhận một cuộc gọi quảng cáo?”
Tôi sửa lại:
“Không nhận, tôi từ chối rồi.”
“Từ chối…”
Anh ấy kéo dài giọng:
“Cô có muốn gọi lại nghe thử không?”
Tôi kinh ngạc ho đến mức sặc sụa.
Bây giờ đến cả ảnh đế cũng nhiều chuyện sao? Rốt cuộc là tôi đang phỏng vấn hay ấy đang phỏng vấn đây?
Tôi vừa lấy điện thoại ra lại lập tức nhét vào túi. Trong lòng bỗng chốc thấy hơi nhụt chí…
Không lẽ cuộc gọi này có điều gì mờ ám…
Bạn thấy sao?