Lão đại dẫn đầu tập đoàn điện tử khoa học kĩ thuật Kim Bất Hoán, đêm hôm qua đã nhập viện vì tai nạn giao thông,theo đánh giá bước đầu, giám định nguyên nhân xảy ra tai nạn là do hệ thống phanh xe gặp sự cố....
Trong lúc Yên Lam đang bị công kích nặng nề về chi phí giải phẫu của Tiểu Triết thì lại vô thấy tin tức này, nàng kinh ngạc sững sờ ngay tại chỗ, đúng là do Cận Thế Phong sao? Bởi ngày hôm qua Kim Bất Hoán đối xử nàng như , cho nên hắn mới tìm người ra chuyện này? Có phải như không?
Bây giờ chỉ còn duy nhất một biện pháp cuối cùng,chính là phải đi tìm Cận Thế Phong, dù rằng Yên Lam không hề muốn Cận Thế Phong hiểu lầm mình đúng là cái loại chỉ biết đến lợi ích riêng của bản thân, loại đàn bà hám tài, hám của, là vì Tiểu Triết, nàng không còn cách nào khác.
Cận Thế Phong ngồi sau bàn việc, người đang đứng trước mặt, lộ ra nụ mỉa mai, châm chọc, người đàn bà này tuy ngoài miệng toàn những lời chính nghĩa, trên thực tế trong lòng đã dao , vì tiền mà bán bản thân mình. Bạn đang đọc truyện lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
"Là sao? Chuyện tai nạn của Kim Bất Hoán chính là do phải không? Bằng không, sao mọi chuyện lại xảy ra thật khéo đến như ?" Yên Lam người trước mặt mở miệng . Nàng còn có thể ảo tưởng là bởi vì yên nàng cho nên hắn mới ra chuyện đó cho Kim Bất Hoán sao?
"Chuyện đó, em không cần phải biết, em chỉ cần cho tôi biết, em có muốn người đàn bà của tôi hay không là tốt rồi" Cận Thế Phong lạnh lùng mở miệng . "Tin tôi đi, khi người đàn bà của tôi, bất luận thế nào đối với em mà cũng không có tổn thất, trái lại còn có thể khiến em nhanh chóng có tiền tài, đây chẳng phải là ý muốn của em sao? ". Trong đáy mắt chợt lóe lên sự giễu cợt.
Khuôn mặt Yên Lam nhất thời trắng bệt, nàng gắt gao cắn chặt môi mình, cố gắng kìm chế sự đau lòng của bản thân:" Cận Thế Phong quả nhiên cứ xem tôi như sao? "
"Thế nào? Tôi có gì không đúng sao?" Con ngươi trong veo của hắn đầy vẻ châm biếm.
"Em chẳng lẽ không vì tiền? Tôi nhớ em cũng từng qua với tôi, em tiếp cận tôi cũng chỉ vì tiền, không phải sao? Tôi biết mục đích của em, trước mắt tôi em không cần phải đeo mặt nạ nữa. Đàn bà đều chỉ có một dạng, chỉ cần có tiền thì cái gì cũng ."
Từng ngón tay nhanh chóng siết chặt lại, từng câu, từng chữ hắn cứ xuyên thẳng vào lòng của nàng. Đau nhói, từ ngữ ấy không đủ để miêu tả cảm nhận của nàng bây giờ. Loại nhục nhã trắng trợn này, khiến nàng hận không thể không chạy tới hung hăng giáng cho hắn một cái bạt tay vang dội, rồi sau đó kiêu ngạo xoay người bỏ đi..Nhưng mà, nàng không thể...Vì Tiểu Triết, nàng không thể.
"Cận Thế Phong" nàng ngạo nghễ ngẩng đầu hắn. "Anh không cần hết lần này đến lần khác mở miệng nhục tôi thế này. Anh để tôi người đàn bà của ,bất quá cũng chỉ là một giao dịch đổi chác,tôi là loại người như . cũng tốt, như thế giữa tôi với bất luận cái gì cũng không có quan hệ. Theo như lời , tôi bất quá cũng chỉ vì tiền mà thôi."
Cận Thế Phong có chút run run,ánh mắt âm u thâm trầm, chằm chằm Yên Lam, tựa hồ như những lời nàng lúc nãy đã khiến hắn một phen căm tức. Tầm mắt hắn lưu luyến trên thân thể nàng dò xét. Bỗng nhiên, Cận Thế phong thấy trên môi nàng có tia máu, khiến hắn có chút không vui, khẽ nhíu mày "Nếu đã như , đi, em có điều kiện gì?"
"Cho tôi ba trăm vạn, chúng ta kí một hợp đồng, tôi chỉ nhân của trong vòng một năm.
Bạn thấy sao?