"Bởi vì tôi muốn hôn , nên hôn thôi." Vấn đề đơn giản như còn dùng để hỏi sao? Cận Thế Phong có chút buồn bực.
Cứ như vây? Yên Lam ngạc nhiên trừng mắt hắn, nửa ngày mới nghĩ đến muốn giãy dụa, muốn kháng nghị, nàng dùng sức muốn đẩy Cận Thế Phong ra.
Nàng không phải là làng chơi ! Lại càng không phải là món đồ chơi của hắn. Muốn hôn thì hôn! Hắn tự cho bản thân là cái gì chứ?
Yên Lam cảm thấy xấu hổ không chịu nổi bèn giãy dụa, Cận Thế Phong lại dễ dàng khóa hai tay của Yên Lam, không cho nàng tiếp tục đậy nưã. "Cô rốt cuộc là muốn như thế nào?!" Cận Thế Phong cau mày hỏi.
"Tôi muốn như thế nào?" Yên Lam có chút buồn , "Câu đó hẳn là tôi nên hỏi mới đúng! Rốt cuộc là muốn như thế nào! !?
"Tôi.." Cận Thế Phong một nửa, chợt dừng lại, Đúng ! Hắn muốn như thế nào? T.r.u.y.ệtrumtruyen.vn
"Tôi muốn người phụ nữ của tôi." Bị kích , khiến Cận Thiếu Phong mở miệng ra.
"Cái gì?" Yên Lam kinh ngạc Cận Thế Phong.
"Tôi muốn ngưòi phụ nữ của tôi" Cận Thế Phong lặp lại một lần nữa.
"Làm ngưòi phụ nữ cuả sao?" Yên Lam có chút mừng rỡ, như , có phải ý hắn là hắn cũng thích nàng?
Cận Thế Phong không trả lời câu hỏi của Yên Lam tiếp tục " Nếu muốn người phụ nữ
của tôi, thì tự từ chức đi! Dù sao trợ lý của tôi cũng sắp trở lại, để hắn thay thế công việc của !"
"Cái gì?" Yên Lam không dám tin Cận Thế Phong, một giây trước người đàn ông này còn muốn mình người phụ nữ của hắn, một giây sau đã muốn đem nàng đá văng ra, "Vì sao?" Yên Lam hỏi, "Vì sao muốn tôi từ chức?"
"Người phụ nữ của tôi chỉ là dùng để Kim ốc tàng kiều (1), biết không? Nàng không cần phải việc." Cận Thế Phong giải thích.
Yên Lam lại sửng sốt Cận Thế Phong, đây là câu trả lời của hắn, bởi vì người phụ
nữ của hắn, thì không thể ra ngoài việc sao? Thế này nàng thà rằng không cần!
"Tôi sẽ không từ chức." Yên Lam kiên định . "Đồng thời, tôi cũng sẽ không người phụ
nữ của !"
"Vì sao?" Cận Thế Phong không thể tưởng tuợng nổi Yên Lam.
"Trả lời tôi," Yên Lam thận trọng về phía Cận Thế Phong, "Anh tôi sao? Tôi hỏi , có tôi không? Anh cho tôi biết."
Ánh mắt Cận Thiếu Phong bị lời cuả nàng khiến cho tối sầm lại. "Đàn bà, không nên theo tôi đương, đây không phải là cách khôn ngoan." Hứa hẹn biểu hiện cho cái gì?
Bất quá chỉ là một lời dối tiếp theo mà thôi.
Đàn bà đều là vì tiền của đàn ông mà thôi. Các nàng chỉ ham mê tôn sùng hư vinh, thuỷ
tính dương hoa (2), vì tiền có thể bất cứ chuyện gì. Đã bị phản bội một lần, hắn sẽ
không ngây dại để cho người khác phản bội lần nữa. Đàn bà đều không thể tin, Yên Lam cũng sẽ không là một trường hợp ngoại lệ.
"Yêu?" Cận Thiếu Phong khẩy . "Tôi cho biết. Phụ nữ không nên vọng tưởng nhận tiếng từ tôi, bởi vì không bao giờ có khả năng đó. Tôi đối với , không , chẳng qua chỉ là có hứng thú mà thôi!"
Yên Lam thất vọng cúi đầu, tiếp tục , "Nếu không thương tôi, cũng không nên trêu chọc tôi. Tôi không phải là loại phụ nữ mà cho rằng có thể tùy tiện đuà giỡn, dù cho là đuà đi nưã, tôi còn tưởng là thật. Nếu như không thích tôi, xin buông tôi ra."
"Nhất định phải như sao? Cô không phải rất cần tiền sao? Làm người phụ nữ cuả tôi, sẽ có rất nhiều tiền." Cận Thiếu Phong .
Yên Lam tức giận hầm hầm Cận Thế Phong, "Tôi đã rồi, tôi không muốn cùng với những người đàn bà kia đánh đồng với nhau, tôi cần tiền, tôi không bán bản thân mình để kiếm tiền."
Cận Thiếu Phong cau mày Yên lam, có phải hắn đã sai lầm rồi không, không nên đi trêu chọc người phụ nữ này, cái nàng muốn hắn không cho nổi, đồng thời cũng không nghĩ
muốn cho.
Giải thích :
(1) Kim ốc tàng kiều : Đây là truyện về Hoàng hậu A Kiều của Hán Vũ Đế Trần A Kiều , con Quán Đào Công Chúa Lưu Phiêu , Hoàng hậu của Hán Vũ Đế Lưu Triệt .
Lưu Phiêu vốn định đem gã A Kiều cho thái tử Lưu Vinh , bị mẹ của Lưu Vinh là Lật Cơ cự
tuyệt , mới đem A Kiều gã cho Lưu Triệt là con của Vương Mỹ Nhân . Cảnh đế cho là A Kiều lớn tuổi hơn Lưu Triệt nên tỏ ý không bằng lòng . Một hôm Vương mỹ nhân đem Lưu Triệt đến thỉnh an Quán Đào công chúa , công chúa ôm Lưu Triệt vào lòng hỏi " gả A Kiều cho ngươi vợ có không ? " Lưu Triệt đáp " Rất tốt , nếu A Kiều vợ , xin nhà vàng cho ở ! " Đó là gốc của thành ngữ " Kim ốc tàng Kiều " . Hán Cảnh Đế cho là con mình tuy nhỏ mà mến A Kiều như thế nên cũng nhận lời.
(2) Thuỷ tính dương hoa : hàm ý lẳng lơ
Bạn thấy sao?