Hôn Ước Từ Bé [...] – Chương 93

Đáng tiếc là, những lời này thực sự không dù dọa Chương Dạng.

 

"Vậy thì dì cả vẫn nên so đo với tiểu bối là cháu đi, bây giờ cháu đã ở nhà, không quá thích người khác vào cửa, cho nên trong khoảng thời gian này, tạm thời khó dì cả ở bên ngoài khách sạn . Ở bên ngoài, dì thích gì thì , muốn hầu hạ như thế nào thì hầu hạ thế ấy, chỉ cần dì có tiền, dì cứ từ từ hưởng thụ, không cần lo cho cháu."

 

 Chương Dạng xong, cũng không xem sắc mặt của Tạ Du Diễm hiện giờ như thế nào, xoay người liền đi ra ngoài cửa.

 

Mà nguyên bản Chương Ngũ đứng phía sau cách đó không xa, cũng không thêm cái gì, như là không thấy ánh mắt Tạ Du Diễm về phía mình , đi theo sau Chương Dạng rời khỏi nhà ăn.

 

Tạ Di Diễm sao cũng sẽ không nghĩ đến việc hai chị em Chương gia sẽ như , vốn dĩ bà ta còn tưởng rằng chính mình sẽ bắt chẹt Chương Dạng dễ như trở bàn tay, ai ngờ Chương Dạng căn bản không có đem những lời uy h.i.ế.p của bà ta để vào mắt, hoàn toàn ra bài không theo lẽ thường.

 

Chờ đến khi Chương Dạng lưu loát rời đi thì Tạ Du Diễm mới ý thức không đúng, thật ra bà muốn đuổi theo đi ra ngoài Chương Dạng đi rất nhanh, xe của Chương Ngũ ban nãy dừng ở ngoài cửa, hai người vừa lên xe, trong chớp mắt liền biến mất ở cuối con đường.

 

Hai chân không có khả năng chạy nhanh bằng bốn bánh xe , giờ phút này Tạ Du Diễm đứng ở trước cửa quán thịt dê luộc, nghẹn họng mà trân trối xung quanh, còn bị khói xe phun vào mặt, trên mặt đều là nhiều màu sắc rực rỡ.

 

Dù thế nào đi nữa, bà ta cũng không bao giờ nghĩ đến việc Chương Dạng sẽ hố mình như , hơn nữa Chương Ngũ còn thật sự phối hợp, tức giận đến mức bà ta hận không thể dậm chân.

 

Ngụy Quốc Hoa còn không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa vào cửa liền tìm chỗ gọi đồ ăn, bởi vì vẫn luôn không đợi vợ đến nên ông đứng dậy di tìm.

 

"Làm sao ?" Ngụy Quốc Hoa đống hành lý ở cửa, khó hiểu hỏi.

 

Tạ Du Diễm không muốn rằng bản thân bị Chương Dạng tiểu nha đầu đó chơi cho một vố, bà ta ngẩng đầu lên biển hiệu của nhà hàng thịt cừu luộc này, trang trí ở đây rất tốt, vừa thấy liền biết chỉ phí không thấp.

 

Vừa rồi vào cửa hàng vui vẻ bao nhiêu thì bây giờ bực bội bấy nhiêu.

 

"Không ăn." Tạ Du Diễm không muốn tiêu tiền của chính mình để ăn cơm, người thanh toán đã chạy trốn nhanh như chớp không thấy bóng dáng, bản thân bà ta thì tuyệt đối sẽ không tới nơi đắt tiền như ăn cơm.

 

"A?" Ngụy quốc hoa sửng sốt:"Nhưng mà đồ ăn tôi đều đã gọi cả rồi."

 

Tạ Du Diễm: "..."

 

Đây là có chuyện gì .

 

Trên đường trở về, tâm Chương Dạng đã khá hơn rất nhiều:"Mệt không?" Cô hỏi.

 

Chương Ngũ bật :"còn khá tốt." Mới đầu bị Tạ Du Diễm sai khiến như cu li, đúng là có chút không thoải mái, hiện tại nghe lời này của Chương Dạng, tức khắc cảm thấy cũng không có gì ghê gớm.

 

"Lần sau đừng nghe bà ta, người khác em gì em liền cái đó, thì thành cái gì?" Khi Chương Dạng tới Tạ Du Diễm, giọng điệu không tốt lắm.

 

Bạn bè mà quen biết từ trước đều biết, là người cực kì bênh vực người mình.

 

Lúc trước tự mình trở về Bắc Kinh, khi Chương Ngũ đi tới nhà ga đón , còn không có muốn em trai của mình khiêng lấy hết đồ, ai mà biết người dì này của lại không có khách khí chút nào, rõ ràng bản thân cũng không phải là đại tiểu thư tay không thể cầm, vai không thể vác gì đó, mà cố lại muốn bày ra bộ dạng của thiên kim tiểu thư, để cho em trai đi cu li? Mơ tưởng!!!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...