Hôn Ước Từ Bé [...] – Chương 130

Chu Cẩn vừa vào đại học liền sử dụng bút danh "Nguyên Đán", cũng coi như có chút tên tuổi trong làng truyện ngắn trong nước.

 

Những người mơ mộng liền thích giao lưu qua "Bạn qua thư ", thường xuyên qua lại nên Chu Cẩn cũng quen biết không ít người.

 

Cô ta biết Chương Dạng cùng Liễu Viện cùng phiên bản B báo chiều, do bản thân cải cách.

 

Chỉ vì lòng quyết đoán dũng cảm của Chương Dạng, Chu Cẩn đã không ngần ngại liên lạc với những người của mình và thuyết phục họ đóng góp bài viết cho tờ báo.

 

Chuyện này đối với những tác giả truyện ngắn kia cũng không phải là thiệt thòi, báo tạp chí có phí bản thảo, cũng không miễn phí cung cấp, hơn nữa Chương Dạng cũng hào phóng, trong lén lút còn có trợ cấp.

 

Có tiền không kiếm là vương bát đản, cho nên bản B không thiếu truyện ngắn cho chuyên mục "Chuyện đêm khuya".

 

Thực tế đã chứng minh rằng Chương Dạng có tầm xa, biết nhu cầu thị trường, hiểu những gì công chúng thích đọc và số lượng bán ra của tờ báo chiều thật đúng là giống như thúc đẩy lên.

 

Hiện giờ người đọc gởi thư, kể cả thư ngỏ ý muốn hợp tác với báo, thư trao đổi về nội dung trang B của báo, cũng không thiếu.

 

Liễu Viện bây giờ là fan girl số một của Chương Dạng, nghe Ninh Tu Từ xong liên tum tỉm quay đầu lại : "Tổ trưởng của chúng ta chính là thật, Ninh đừng đỏ mắt đấy nhé."

 

Ninh Tu Từ bộ trừng ta: "Được rồi, tiểu Liễu, mới ở cùng Chương Dạng bao lâu mà lâm trận phản chiến nhanh như ?"

 

Liễu Viện nghiêm túc gật đầu: "Đội trưởng lợi như , em đi theo chị ấy mới có thịt ăn!"

 

Trong văn phòng thành một mảnh, lúc này Trương Đức Minh từ bên ngoài đi đến.

 

Tuần sau là ngày Quốc tế Lao , hiệp hội báo tổ chức một buổi giao lưu.

 

Trên thực tế, đây là một hoạt để các to báo lớn cùng nhau nghiên cứu và giao lưu, dùng bữa, kết với một số đồng nghiệp và mở rộng mạng lưới của họ.

 

Trương Đức Minh đến đây để hỏi xem ai muốn tham gia, dù sao thì ngày 5-1 cũng là ngày, có không ít người chuẩn bị về quê.

 

"Chương Dạng, đến lúc đó đi theo tôi đi." Khi Trương Đức Minh dò hỏi ý kiến mọi người trong văn phòng, ông cũng gọi tên Chương Dạng, căn bản chưa từng nghĩ Chương Dạng có đi hay không.

 

Chương Dạng đồng ý.

 

Ninh Tu Từ mở miệng trước: "A, tôi thì không đi, tôi phải về quê, giỗ ba năm của ông nội, ba tôi bảo tôi về thắp nén nhang."

 

Liễu Viện cũng không có thời gian, sau khi tốt nghiệp cũng không về nhà nhiều.

 

Ngày 5-1 đã tiết kiệm đủ chi phí qua lại, lúc này dự định trở về, cũng không có thời gian để tham gia bất kỳ cuộc gặp gỡ giao lưu nào.

 

Kết quả cuối cùng, Chu Vĩ cùng Chương Dạng là hai người duy nhất đi tham gia buổi giao lưu với Trương Đức Minh.

 

Mặc dù Chu Vĩ không phải là người địa phương, ấy lại không có kế hoạch trở về trong kỳ nghỉ này.

 

Trương Đức Minh gọi Chương Dạng cùng Chu Vĩ vào văn phòng bên cạnh, ông Chương Dạng, cảm thấy lời này của mình phỏng chừng không có ý nghĩa gì: "Tuy rằng chỉ là hội giao lưu, nó có thể coi là một bữa tiệc, đến lúc đó nhớ ăn mặc lịch sự một chút. Mọi người hãy cho bản thân toát ra khí chất nhanh nhẹn, năng không mất phần lịch sự, trang nhã, các ra ngoài lần này là đại diện, là bộ mặt cho tờ báo của chúng ta, biết không?"

 

Lời này là Trương Đức Minh đang muốn nhấn mạnh với Chu Vĩ.

 

Chương Dạng hơi ngạc nhiên, đã ở tòa soạn báo hơn một tuần, và cũng không thân quen với Chu Vĩ, vì cũng không hỏi nhiều.

 

"Vâng." Chu Vĩ gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.

 

Sau khi trở lại văn phòng, Ninh Tu Từ đi tới, đặt một túi trà lên bàn của .

 

"Gần đây mới mua, nếm thử, tỉnh táo." Sắp đến ngày Quốc Tế Lao Động, lại đang vào đầu hè, mọi người đều dễ dàng buồn ngủ.

 

Chương Dạng : "Cảm ơn."

 

Ninh Tu Từ: "Lúc trước tôi đã , tòa soạn của chúng ta đang thiếu người, trước khi đến thì đã có hai người rời đi, có lẽ lần này đi giao lưu sẽ gặp mặt."

 

"Có vấn đề gì sao?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...