Quý Hành Tung muốn chuyện với Chương Dạng về những gì đã xảy ra tối qua, không phải là người vô trách nhiệm, đặc biệt là trong khoảng thời gian này rất rõ ràng về suy nghĩ của mình đối với Chương Dạng, từ khi mới gặp mặt đã không phải không có ý tưởng.
"Tối hôm qua..."
Quý Hành Tung vừa bắt đầu mở miệng, Chương Dạng đã dùng đôi mắt to đen láy , khiến nhất thời không biết nên tiếp tục như thế nào.
Nhưng vẫn cần phải rõ, Quý Hành Tung không cho phép "sự mơ hồ" và "không chắc chắn" xuất hiện trong thế giới của mình.
"Thật xin lỗi, tối hôm qua không có xin phép em trước." Quý Hành Tung .
Chương Dạng ngẩn người một lúc sau đó mới hiểu.
Cô chằm chằm vào khuôn mặt nghiêm túc của Quý Hành Tung, không thể không liên tưởng đến bộ dạng người đàn ông mất khống chế trước mặt mình vào đêm qua.
Chương Dạng không khỏi cong khóe môi, bọn họ tối hôm qua không phải đã đạt thành nhất trí rồi sao? Cô không kháng cự, sẵn sàng tiếp thu hành của Quý Hành Tung, mặc dù nụ hôn của đối phương mãnh liệt đến mức gần như không thở nổi.
"Chúng ta là một đôi vợ chồng trẻ sắp cưới, có nhu cầu, em cũng có, chuyện này rất bình thường." Chương Dạng mở miệng .
Sau khi xong, vẫn tủm tỉm người trước mặt.
Nhưng những lời này hiển nhiên không phải là đáp án mà Quý Hành Tung muốn nghe, càng là đáp án khiến Quý Hành Tung vô cùng kinh ngạc.
Quý Hành Tung hơi nhíu mày: "Chỉ như thôi sao?"
Anh chằm chằm người trước mặt, Quý Hành Tung cho rằng ít nhất tối hôm qua trong n.g.ự.c đáp lại là bởi vì có chút thích , giống như bản thân .
Chương Dạng không rõ nguyên do hỏi lại: "Không thì sao?"
Quý Hành Tung: "...
Lúc này đối mặt với đôi mắt trong veo điềm tĩnh của Chương Dạng, đột nhiên ý thức , hôm nay mình âm thầm kích cả ngày có khả năng đều là ảo giác của mình .
Nhưng Quý Hành Tung vẫn không từ bỏ ý định: "Không có gì khác nữa sao?"
Chương Dạng không rõ ý tứ của Quý Hành Tung, suy nghĩ một lúc, thử hỏi: "Còn bởi vì đẹp?"
Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến không kháng cự, khuôn mặt ưa của Quý Hành Tung hoàn toàn dựa vào thẩm mỹ của .
Lần này Quý Hành Tung thực sự im lặng, không thêm gì nữa.
Ăn cơm xong, Quý Hành Tung lặng lẽ nhận lấy bát đũa từ Chương Dạng, đi đến bồn rửa, rửa bát một cách vô cảm, sau đó trở về phòng mình.
Chương Dạng khó hiểu bóng lưng Quý Hành Tung, cảm nhận một chút cảm của Quý Hành Tung, không có chút manh mối nào, chỉ nghĩ rằng là vì khó khăn mà gặp phải trong công việc, hoàn toàn không nghĩ lý do chính là mình.
Sau khi Quý Hành Tung trở về phòng, không bao lâu liền bình tĩnh lại.
Anh tự nhủ rằng mình hơi vội vàng, ngồi trong phòng lâu như mà không nghe thấy tiếng bước chân của Chuong Dang đi đến phòng cho khách,Quý Hành Tung cảm thấy vừa rồi mình có bình tĩnh cũng vô ích, bởi vì trong khoảnh khắc này, cảm thấy mình quá thất bại.
Quý Hành Tung cố gắng không để ý tới tĩnh bên ngoài, rất nhanh, khi bên ngoài truyền đến tiếng nước, Quý Hành Tung vấn là nhịn không , đẩy cửa phòng khách ra.
Phía sau hai gốc cây hồng có một cái bàn giặt bằng xi măng, Chương Dạng lúc này đang ôm chậu giặt quần áo.
Trong tứ hợp viện có máy giặt, những chiếc váy của rất mỏng manh kiều quý, nếu bỏ vào máy giặt thì có lẽ chưa đến hai lần đã hỏng.
Lúc Quý Hành Tung đi ra, vừa vặn thấy đứng trước bàn giặt, mái tóc dài ướt sũng đang buông xõa sau vai.
Quý Hành Tung đứng ở cửa, hít một hơi thật sâu, cuối cùng không tự chủ đi về phía Chương Dạng.
Bạn thấy sao?