Hôn Ước Từ Bé [...] – Chương 124

Tuy đêm nay Quý Hành Tung ngủ rất ít, sáng sớm ngày hôm sau, đồng hồ sinh học như cũ đúng giờ tỉnh lại.

Chẳng qua lần này, Quý Hành Tung không nhanh như đứng dậy.

Mùi hương vẫn còn vấn vương, cho dù mới tỉnh lại, cảm thấy khuôn mặt xinh đẹp Chương Dạng xâm chiếm tâm trí vào giờ phút này.

Sau khi bình tĩnh lại, Quý Hành Tung mới đứng dậy.

Bên ngoài trời vẫn chưa sáng lắm, mở đèn bàn, mở tủ quần áo.

Lại một lần nữa, trong nháy mắt cả người Quý Hành Tung đều cứng đờ.

Muôn loại váy áo rực rỡ xuất hiện trước mắt .

Đây không phải điểm c.h.ế.t người, điểm c.h.ế.t người chính là bộ quân trang của , vô cùng đáng thương bị để ở tận cùng bên trong, Chương Dạng còn rất "công bằng" phun nước hoa cho cả nó.

Thay quần áo, cả người đều... thơm ngào ngạt.

Quý Hành Tung cảm thấy gân xanh trên trán mình đang giật giật.

Anh có thể cái gì sao?

Không thể, sau đó mặt vô cảm thay quần áo, xoay người ra cửa mua bữa sáng cho Chương Dạng.

Lúc trước Quý Hành Tung chưa từng cùng ăn sáng với Chương Dạng, từ bữa trưa có thể biết Chương Dạng hảo ngọt.

Anh mua bánh bao đậu cùng sữa đậu nành, lại mua chút mì phở ngọt, trở về tứ hợp viện trong ánh bình minh đầu tiên.

Chính phòng còn im ắng, Quý Hành Tung đánh giá Chương Dạng còn chưa dậy, hẳn là để lại tờ giấy nhắn, lúc này mới xoay người rời đi.

Gần tám giờ Chương Dạng mới thức dậy, nơi này rất gần chỗ việc, căn bản không nghĩ việc sẽ dậy sớm.

Hơn nữa chỗ này gần đây gần chợ, đồ ăn sáng có đủ loại.

Nhưng mà, Chương Dạng không ngờ Quý Hành Tung có thể dậy sớm chuẩn bị tốt tất cả.

Nhìn bình cách nhiệt, Chương Dạng không khỏi bật .

Một người có quan tâm đến mình không, có để ý đến mình không, thật ra rất rõ ràng.

Nếu không thể cảm nhận , chỉ có thể chứng minh là không .

Mà bây giờ, có tính là cảm nhận một chút tốt?

Đến giờ đi , Chương Dạng mới nhớ quần áo của mình đều ở trong phòng cho khách.

Có thể bởi vì tối hôm qua Quý Hành Tung đã ngủ một đêm trong phòng, lúc vào cửa còn có chút chần chừ.

Chờ đến khi bước vào, Chương Dạng rất nhạy bén mà cảm giác trong phòng có thêm một hương vị không thuộc về mình.

Cô lại nhớ đến nụ hôn kịch liệt cùng cái ôm tối qua của Quý Hành Tung.

Khi đó, quanh quẩn mũi chính là mùi hương này.

Chương Dạng vô ý thức xoa xoa lỗ tai của mình, bước nhanh đến chỗ tủ quần áo, ôm quần áo từ trong tủ đi.

Nhưng ngay khi chuẩn bị rời đi, Chương Dạng dừng lại một lát.

Nếu nhớ không lầm, ngày hôm qua trong tủ quần áo này, còn có một bộ quân phục của Quý Hành Tung.

Hiện tại đã không thấy, cho nên đây là Quý Hành Tung đã mặc đi rồi? Nhưng...

Chương Dạng ánh mắt lấp loé, khẽ cắn môi, trên bộ quân trang kia, hẳn là có mùi nước hoa của ?

Này, thật sự ổn sao?

Lo lắng này cũng chỉ đến chớp nhoáng, giây tiếp theo, Chương Dạng như là nghĩ đến cái gì đó, ôm đống váy trong lòng ngực, trực tiếp ra tiếng.

Quý Hành Tung chắc chắn bây giờ không ổn lắm đâu.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...