Chương Dạng nhịn không cuộn cuộn đầu mấy ngón chân, không tiếp tục nữa, chỉ là gật gật cái đầu nhỏ dính ở trên n.g.ự.c Qúy Hành Tung.
Qúy Hành Tung tiểu hồ ly trong nháy mắt biến thành tiểu đà điểu, âm thầm nhếch môi.
Chỗ n.g.ự.c có chút ngứa ngáy, không biết có phải hay không bởi vì người trong n.g.ự.c không thành thật, hay là do hành nhỏ vừa rồi.
Ôm người lên, Qúy Hành Tung không cảm thấy có bao nhiêu phiền toái, sắc mặt như thường mà tính tiền rồi lấy thuốc.
Trước đó đã cõng Chương Dạng rồi, khi đó Qúy Hành Tung liền biết người trong lồng n.g.ự.c mình rất nhẹ, mà bây giờ khi ôm người ta, không biết có phải hay không bởi biết vì người trong n.g.ự.c là vị hôn thê của , cho nên rất nhiều chuyện mà Qúy Hành Tung chưa từng nghĩ tới, giờ lại điên cuồng hiện lên trong đầu .
Chẳng hạn như thật mềm
Cũng thật thơm.
Cũng rất kiều khí.
Nhưng mà, chính mình không chán ghét.
Qúy Hành Tung cầm thuốc, không trực tiếp đi ra bệnh viện, mà là trước hết ôm Chương Dạng ngồi ở trên ghế dài của bệnh viện, sau đó buông ra
Qúy Hành Tung duỗi tay cầm chiếc mũ trên mặt Chương Dạng đội lên đầu , chiếc mũ quân đội màu ô liu, thoạt không phù hợp với bộ sườn xám màu vàng hồng mà đang mặc lúc này, vì khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng đó, lại cho trong đầu người khác cảm thấy một trận rung mà không rõ lý do.
Đặc biệt là đôi mắt kia, khi người khác, trông vô tội lại như là mèo câu hồn người ta.
Hầu kết của Qúy Hành Tung lăn lăn" Xịt thuốc trước đã, em chịu đựng một chút."
Chương Dạng ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi Qúy Hành Tung bôi thuốc xong, lại lấy ra cái nẹp mắt cá chân mà bác sĩ , cố định mắt cá chân của Chương Dạng.
Động tác này không thể tránh tiếp , bàn tay to của phải nắm lấy bàn chân bị thương của Chương Dạng.
Tay của rất lớn, mà bàn chân bị nắm lấy thì nhỏ con.
Lòng bàn tay và đầu ngón tay cua Quý Hành Tung có nhiều vết chai khác nhau, mà bất luận là lòng bàn chân hay mu bàn chân của Chương Dạng đều rất mềm Mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng khi chân của mình bị Qúy Hành Tung nắm lấy, vẫn như cũ không thể kiểm soát phản ứng bản năng của cơ thể mình, sau khi chống lại cảm thô ráp đó, theo bản năng mà co rúm lại một chút.
"Đừng sợ." Qúy Hành Tung không nhẹ không nặng mà bắt chân của , giống như là trấn an .
Chương Dạng nhịn không cúi đầu, mím hai cánh môi lại.
Người đàn ông huấn luyện quanh năm, làn da đã sớm bị phơi thành màu rám nắng, còn thì không thích nhất là tập thể dục, dù học từng hẹn nhau ra biển tắm nắng, đều hận không thể vẫn luôn tránh ở chỗ bóng râm.
Vốn dĩ làn da đã rất trắng, hiện giờ lại Qúy Hành Tung phụ trợ, quả thực là trắng đến lóa mắt, hình thành liên minh đối lập.
Chương Dạng đi chỗ khác, không hiểu đây rõ ràng chỉ là một hành bôi thuốc đơn giản thôi mà... sao mà lại cảm thấy có chút... sáp sáp? Chờ đến khi rời khỏi bệnh viện, Qúy Hành Tung ôm Chương Dạng đặt ở trên xe.
"Từ từ đã." Sau khi Qúy Hành Tung xong, chạy nhanh về phía một cửa hàng bán đồ ăn vặt bên cạnh phòng khám bệnh viện bệnh viện phòng, Chương Dạng thấy thế, bỗng nhiên có một cỗ dự cảm xấu.
Quả nhiên, không tới vài phút, Qúy Hành Tung đã trở lại, mang theo một đôi dép nữ màu hồng nhạt .
"Thật xấu." Chương Dạng .
Lúc trước khi Qúy Hành Tung gặp mới về nước, không biết đối phương là ai, vì là ý tốt của Qúy Hành Tung nên nhận lấy, mà hiện tại không giống nhau, quan hệ giữa và Qúy Hành Tung dường như cũng không đơn thuần chỉ là người xa lạ, nên là Chương Dạng không khách khí mà bình luận.
Động tác mang dép cho của Qúy Hành Tung dừng lại một chút, ngẩng đầu lên liền thấy đúng vị trí mà trẻ tuổi đang trề môi bất mãn.
Bạn thấy sao?