Hôn Nhân Thất Bại – Chương 9

Anh cúi đầu, chậm rãi quay người lại.

 

"San San, em hãy bình tĩnh lại. Chúng ta sẽ chuyện vào lần sau."

 

Tôi từng nghĩ Hà Cận Chính sẽ tiếp tục dây dưa, không ngờ, không lâu sau, bất ngờ đồng ý ly hôn.

 

Luật sư của đã soạn lại một bản thỏa thuận ly hôn.

 

Tài sản chia đôi.

 

Cổ phần mà tôi định từ bỏ, cũng chuyển đổi thành tiền mặt và chuyển khoản cho tôi.

 

Đó là một con số cực kỳ lớn.

 

Luật sư của Từ Thịnh xem qua, không phát hiện vấn đề gì. Tôi ký vào.

 

Chúng tôi âm thầm ly hôn.

 

Hà Cận Chính ra nước ngoài.

 

Chỉ sau một đêm, biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của công chúng.

 

14

 

Nửa năm sau.

 

Công ty của Hà Cận Chính có giám đốc điều hành mới.

 

Từ Thịnh ta đã mua một trang trại ở New Zealand và dường như định cư lâu dài ở đó.

 

Nghe tin này, tôi không quá ngạc nhiên.

 

Trong nửa năm qua, tôi liên tục nhận những kiện hàng gửi về, chất đầy cả một căn phòng.

 

Chủ yếu là những sản phẩm hữu cơ và nông sản tự nhiên.

 

"Em xem, một người đầy tham vọng như ta, sao lại ẩn cư nơi đồng quê thế này? Có phải ly hôn đã khiến ta bị đả kích quá lớn không?" Từ Thịnh thắc mắc.

 

"Cũng có thể là bị bệnh."

 

"Bên ngoài cũng đồn như , không ai từng gặp lại ta. Hiện tại, ta không tham gia bất kỳ sự kiện hay buổi tụ họp nào."

 

Tôi hờ hững đáp một tiếng, kết thúc cuộc gọi.

 

Tôi đứng trước gương, đeo đôi hoa tai hồng ngọc từ chiếc dây chuyền mà Hà Cận Chính từng tặng.

 

Sợi dây chuyền ban đầu quá phô trương, không phù hợp để đeo, nên tôi đã thợ kim hoàn lại thành đôi hoa tai.

 

Dù trang sức có đắt tiền đến đâu, để trong hộp mà không sử dụng thì thật lãng phí.

 

Hồng ngọc kết hợp với chiếc váy đen đơn giản, chỉ cần tô chút son đỏ là tôi đã trông tươi tắn, không cần cầu kỳ.

 

Trên sofa, Tô Diễm đang bế đứa bé vừa mới ngủ say, tôi với ánh mắt khó đoán.

 

"Đi đâu ?" Anh hỏi.

 

"Ừ, đi hẹn hò." Tôi trả lời thẳng thắn.

 

Sau khi ly hôn và có con, tôi không ngần ngại bắt đầu một mối quan hệ mới.

 

Cuộc sống là sự kết hợp của nhiều trải nghiệm.

 

Tôi không muốn khi nằm trên giường bệnh, lại cuộc đời mình, tất cả những ký ức cảm đều bị Hà Cận Chính chiếm trọn.

 

Những trải nghiệm ta mang lại cho tôi, nửa sau thực sự không dễ chịu chút nào.

 

Đây cũng là lời khuyên của Tô Diễm, với tư cách là bác sĩ tâm lý của tôi.

 

Hãy thương bản thân mình, thương người khác, dũng cảm thử thách và xây dựng những mối quan hệ thân mật mới.

 

"Bác sĩ Tô, tối nay phiền chăm sóc con giúp tôi nhé." Tôi mỉm , vẫy tay với .

 

"Ngày mai tôi lái xe, chúng ta sẽ đưa con ra biển chơi."

 

Tô Diễm không thích những nơi đông đúc, vì các chuyến đi của chúng tôi thường là đến những nơi có cảnh sắc thiên nhiên. Tôi muốn con mình chơi với lá cây, cát biển.

 

Trong khi đó, con tôi đã nhận Từ Thịnh cha đỡ đầu.

 

Từ Thịnh thích sự náo nhiệt, thường đưa con bé đến trung tâm thương mại, khu vui chơi, và luôn hào hứng khoe với mọi người rằng bé thông minh, đáng như thế nào.

 

Hai người đàn ông với sở thích trái ngược nhau, lại bổ trợ hoàn hảo cho nhau.

 

15

 

Một năm sau.

 

Giữa đêm, tôi nhận một cuộc điện thoại.

 

"Chị Tần San, xin lỗi vì đã phiền chị muộn thế này. Ông Hà… vừa mới qua đời."

 

Tôi sững người.

 

"Ông Hà chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer. Với các phương pháp y học hiện tại, không thể chậm tiến triển của bệnh.”

 

"Trí nhớ của ông ấy suy giảm nghiêm trọng, thời gian tỉnh táo ngày càng ít. Tôi nghĩ rằng ông ấy đã có một khoảnh khắc hiếm hoi tỉnh táo, và đã tự kết liễu trong thư phòng."

 

Cú sốc tâm lý này quá lớn, khiến tôi gần như choáng váng.

 

"Ông Hà đã lập sẵn di chúc, chỉ định chị là người thừa kế toàn bộ tài sản.

 

"Tôi có một cầu nhỏ, không biết chị có thể thu xếp sang nước ngoài một chuyến không? Ông Hà để lại một trang trại, và nhiều thứ cho chị cùng con . Tôi nghĩ chị nên đến xem qua trước khi quyết định có bán hay không."

 

"Được, ngày mai tôi sẽ đặt vé máy bay."

 

Tôi đứa bé đang ngủ ngon lành bên cạnh, rồi ánh mắt dừng lại ở Tô Diễm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...