Hôn Lễ Định Mệnh [...] – Chương 4

14

Rời khỏi căn hộ của Thẩm Diên Tinh, tôi không quay về nhà họ Giang mà đi thẳng đến công ty.

Chuyện tay ba giữa ta và Đinh Lam tôi không quan tâm nữa.

Điều duy nhất tôi để ý bây giờ là công việc.

Tôi phải hoàn toàn kiểm soát tập đoàn Giang thị.

Mảnh đất mà Thẩm Diên Tinh bồi thường cho tôi nằm ở ngoại ô, diện tích rất lớn đã bị bỏ hoang từ lâu.

Ban đầu tôi định xây dựng một khu nghỉ dưỡng,

Nhưng gần đây, chính phủ đã quy hoạch khu vực này thành trung tâm thương mại mới.

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, trong lòng đã dậy sóng.

Nếu dự án này thành công, tôi không chỉ nâng cao vị thế của mình,

Mà còn chứng minh cho tất cả thấy, không cần dựa vào hôn nhân liên minh, tôi vẫn có thể đứng vững trong giới kinh doanh.

Giá trị của nó sẽ tăng gấp đôi, và vị trí của tôi trong nhà họ Giang cũng sẽ càng thêm vững chắc.

Tôi lập tức bắt tay vào chuẩn bị kế hoạch phát triển, liên hệ với vài công ty thiết kế kiến trúc hàng đầu để bắt đầu quy hoạch.

Mỗi ngày tôi đều bận rộn đến mức không kịp chạm chân xuống đất, gần như không còn thời gian để bận tâm đến mớ drama của Thẩm Diên Tinh và Đinh Lam.

15

Một tháng sau, kế hoạch phát triển của tôi chính quyền phê duyệt, dự án chính thức khởi .

Tôi đích thân giám sát tiến độ, dù là chuyện nhỏ nhất cũng tự tay xử lý.

Hôm đó, khi tôi đang nghiên cứu phương án dự án trong văn phòng, bỗng nhận cuộc gọi từ Thẩm Diên Tinh.

“Giang Hồ, chúng ta chuyện đi.” Giọng ta nghe trầm thấp, có vẻ mệt mỏi.

Tôi ngập ngừng một chút, vẫn đồng ý.

Gặp lại, tôi nhận ra ta đã tiều tụy đi nhiều, chẳng còn vẻ phong độ như trước.

“Giang Hồ, biết sai rồi.”

Anh ta mở miệng đã là một câu xin lỗi.

“Lam Tâm đã dọn đi rồi…”

Tôi cắt ngang: “Giữa hai nhà chúng ta đã hủy hôn rồi, không cần giải thích với tôi nữa.”

“Giang Hồ, người là em.”

Anh ta tôi đầy chân thành.

“Anh luôn em.”

Tôi không đáp, muốn xem ta còn định gì nữa.

Anh ta im lặng vài giây rồi tiếp tục:

“Anh biết một mình em dự án lớn như rất cực. Anh có thể giúp em.”

“Giúp tôi?”

Tôi nhướng mày.

“Anh thấy giá trị của miếng đất này chính phủ ý, nên muốn chia phần chứ gì?”

Sắc mặt ta hơi khó xử.

“Anh… chỉ là lo cho em thôi.”

Tôi gật đầu.

“Đúng là một mình tôi không xuể, nên…”

Tôi cố ngừng lại, khẩy.

“Tôi đang hợp tác với Kỳ Lâm Nhà ấy chuyên về khách sạn, hoàn toàn phù hợp để phát triển khu đất này.”

Mặt ta lập tức sa sầm.

“Giang Hồ, ý em là gì?

“Em cố chọc tức đúng không?”

Tôi bật .

“Thẩm Diên Tinh, tự tin quá rồi đấy.

“Tôi việc gì phải vì mà quyết định?”

“Em…”

Anh ta giận đến mức không thốt nên lời.

Tôi thẳng vào ta, từng chữ rõ ràng.

“Tốt nhất nên quay về chăm sóc người trong mộng của mình đi.”

Nói xong, tôi xoay người rời đi, không thèm quan tâm đến phản ứng của ta nữa.

16

Sau khi rũ sạch quan hệ với Thẩm Diên Tinh, tôi dồn toàn bộ tâm sức vào việc phát triển dự án.

Kỳ Lâm xuất hiện đúng lúc, nhà ta đã có kinh nghiệm kinh doanh khách sạn nhiều năm, hợp tác với dự án này đúng là sự kết hợp hoàn hảo.

Tiến độ công việc diễn ra vô cùng thuận lợi.

Một ngày nọ, Kỳ Lâm mang mấy tấm ảnh đến, đầy ẩn ý.

“Giang Hồ, đoán xem tôi vừa phát hiện ra gì?”

Tôi cầm lấy ảnh, mặt lập tức trầm xuống.

Trong ảnh là tôi và Kỳ Lâm đang thảo luận về dự án tại công trường, góc chụp cố chọn sao cho trông có vẻ thân mật.

“Tấm ảnh này ai chụp?”

Tôi lạnh giọng hỏi.

“Không rõ, tôi đoán là Đinh Lam.”

Kỳ Lâm nhún vai.

“Dạo gần đây tôi đang giải quyết vụ ly hôn với ta, không ngờ lại kéo cả em vào.”

Tệ hơn nữa, giá cổ phiếu của tập đoàn Giang cũng bắt đầu lao dốc không phanh.

Ba tôi giận dữ, gọi tôi vào văn phòng rồi mắng cho một trận thậm tệ, thậm chí còn đe dọa sẽ tước bỏ quyền thừa kế của tôi.

Tôi đứng trước mặt ông, im lặng không một lời.

Dự án cũng buộc phải tạm dừng, các đối tác lần lượt bày tỏ lo ngại và cầu đánh giá lại rủi ro.

Đúng lúc tôi đang đau đầu xử lý mọi chuyện, Thẩm Diên Tinh lại xuất hiện.

Anh ta tôi với vẻ mặt đầy thương .

“Giang Hồ, biết bây giờ em đang gặp khó khăn. Anh có thể tiếp quản dự án phát triển khu đất này, cũng có thể tiếp tục thực hiện hôn ước.”

Tôi không nhịn mà bật lớn.

Thẩm Diên Tinh tự ý nhượng lại khu đất Đông Giao cho tôi đã khiến gia tộc họ Thẩm phản đối kịch liệt.

Lại thêm chuyện Đinh Lam khiến hôn ước bị hủy bỏ, địa vị của ta trong gia tộc cũng đang lung lay.

Anh ta tìm đến tôi, đâu phải vì thương , chẳng qua là đang tìm cơ hội để vực dậy bản thân.

“Anh đang nằm mơ à, Thẩm Diên Tinh?”

Tôi thẳng vào ta.

“Bây giờ không nên lo giữ vững vị trí của mình trong nhà họ Thẩm trước sao?”

Sắc mặt ta lập tức thay đổi.

“Giang Hồ, biết em rất giận, đây không phải lúc để hành theo cảm tính. Chúng ta cần lý trí hơn.”

“Lý trí?”

Tôi khẩy, ánh mắt đầy sự mỉa mai.

【Nữ phụ đúng là độc ác, nam chính đã đối xử tốt với ấy như mà ngay cả một cơ hội cũng không cho.】

【Nếu nam chính không giành lại khu đất này, gia sản nhà họ Thẩm sẽ rơi vào tay đứa con riêng.】

Nhà họ Thẩm có con riêng?

Tôi giật mình.

“Anh nên lo giữ chân cái người sắp về nước tranh giành gia sản với trước đi.”

Tôi thăm dò .

Anh ta im lặng, xem ra chuyện này là thật.

16

Tôi tìm gặp Kỳ Lâm thẳng rằng chuyện Đinh Lam ảnh hưởng đến lợi ích chung của cả hai chúng tôi, dù gì ta cũng có cổ phần trong dự án này.

Kỳ Lâm là người hành nhanh gọn.

Chưa đầy ba ngày, đơn ly hôn giữa ta và Đinh Lam đã công bố trên trang chủ tập đoàn Kỳ thị.

Đi kèm với đó là kết quả xét nghiệm chọc ối của đứa bé trong bụng Đinh Lam.

Kết quả cho thấy đứa bé không phải con của Kỳ Lâm.

Tin tức vừa bùng nổ, dư luận lập tức đảo chiều.

Đinh Lam bị gán cho hai cái mác: “ngoại trong hôn nhân” và “vu khống chồng cũ”.

Cổ phiếu của tập đoàn Giang cũng dần phục hồi.

Các đối tác sau khi hiểu rõ hình đều quay lại hợp tác.

Dự án có thể tiếp tục triển khai, tôi cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

17

Sau khi dự án khởi lại, tôi bận tối tăm mặt mũi, chỉ ước một ngày có thể kéo dài thành hai.

Giữa lúc mọi thứ đang rối ren, một tấm thiệp mời dát vàng bất ngờ xuất hiện trên bàn việc của tôi.

Người gửi: Thẩm Diên Tinh.

Nội dung: Lễ đính hôn.

Cô dâu, đương nhiên không phải tôi.

Nhưng cũng không phải Đinh Lam.

Mà là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Thôi thị, Thôi Uyển Oánh.

Tôi khẩy.

Giới nhà giàu đúng là một mớ hỗn loạn.

Vào ngày tiệc đính hôn, tôi diện váy áo lộng lẫy tham dự.

Không còn cách nào khác, trong cái giới này, có những việc dù chán ghét vẫn phải cho trọn bề ngoài.

Nhưng điều tôi không ngờ tới là, Đinh Lam cũng có mặt.

Cô ta mặc một chiếc váy dài màu trắng, trông mong manh yếu đuối, đôi mắt đỏ hoe như sắp khóc đến nơi.

Chậc chậc, nếu ai không biết còn tưởng ta đến đây để cướp rể.

【Thương nữ chính quá, ấy và nam chính luôn lỡ mất nhau vì gia đình ép buộc.】

【Đừng lo, lần này nam chính nhất định sẽ chống lại gia tộc vì nữ chính.】

【Nhưng tôi thật sự nghĩ nữ chính không nên cứ bám mãi lấy nam chính như … có hơi trà xanh rồi đấy.】

Nhìn dòng bình luận, tôi hơi bất ngờ.

Nghe đứa con riêng của nhà họ Thẩm sắp về nước.

Trong cảnh đó, ta còn dám chống lại gia đình sao?

Tôi thong thả bước đến trước mặt Thẩm Diên Tinh, nở nụ đầy ẩn ý.

“Chúc mừng nhé, tổng giám đốc Thẩm. Anh tìm ‘người mới’ nhanh thật đấy.”

Sắc mặt ta có chút khó xử, vẫn cố gượng .

“Giang Hồ, em đến rồi.”

Nghe , buổi tiệc đính hôn này do mẹ Thẩm sắp đặt.

Vì Thẩm lão gia đã định từ bỏ Thẩm Diên Tinh,

Địa vị của ta trong nhà họ Thẩm cũng đã đến bờ vực sụp đổ.

Để giữ vững vị trí, ta không còn lựa chọn nào khác ngoài liên hôn với nhà họ Thôi.

Đúng là thời thế thay đổi nhanh thật.

Rượu qua ba lượt, Thẩm Diên Tinh bước đến chỗ tôi, ánh mắt mang theo chút lưu luyến.

“Giang Hồ, biết em vẫn còn giận , …”

Tôi không đợi ta hết, quét mắt xung quanh, nở nụ châm biếm.

“Tổng giám đốc Thẩm, phía sau là vị hôn thê mới, bên cạnh là bạch nguyệt quang của .”

“Vậy định dùng thân phận gì để tỏ với tôi đây?”

Sắc mặt ta lập tức cứng đờ, im bặt.

18

Sau này, chuyện Đinh Lam sao lại hỏng cuộc hôn nhân này, tôi cũng không rõ.

Chỉ biết là, tin đồn lan truyền như gió, chỉ trong một đêm đã chấn cả giới thượng lưu.

Có rất nhiều phiên bản khác nhau.

Có người ta dùng lại chiêu cũ, giả kết quả mang thai.

Cũng có người ta tung ra bê bối của Thôi Uyển Oánh, khiến nhà họ Thẩm không thể không hủy bỏ hôn ước.

Thậm chí còn có tin đồn rằng ta dùng mỹ nhân kế, khiến Thẩm Diên Tinh quay lại với mình…

Dù thế nào đi nữa, lần này nhà họ Thẩm thật sự nổi giận.

Thẩm lão gia thẳng tay đuổi Thẩm Diên Tinh ra khỏi nhà,

Ngay cả mẹ Thẩm cũng không thể cứu nổi.

Đứa con riêng bị giấu kín bao năm, cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận bước vào gia tộc, trở thành người thừa kế hợp pháp.

Sự sụp đổ của Thẩm Diên Tinh còn nhanh hơn tôi tưởng.

Tôi gặp lại ta ở dưới tòa nhà công ty.

Bộ dạng ta lúc này thật thảm , râu ria lởm chởm,

Bộ vest đắt tiền ngày nào cũng nhàu nhĩ, chẳng còn dáng vẻ phong độ như trước kia.

“Giang Hồ…”

Anh ta gọi tên tôi, giọng khàn đặc.

“Anh biết em vẫn còn giận , … xin em, cho một cơ hội nữa.”

Tôi dừng bước, ta như thể đang một gã hề.

“Thẩm Diên Tinh,” tôi cất giọng lạnh lùng.

“Anh đang sao? Giữa chúng ta còn cơ hội gì nữa?”

“Anh biết đã phạm nhiều sai lầm,” ta cầu xin.

“Nhưng thực sự em… em có thể tha thứ cho không?”

“Yêu tôi?”

Tôi bật như vừa nghe một chuyện nực nhất thế gian.

“Cái gọi là ‘ ’ của chính là…

Vừa đính hôn với tôi, vừa dây dưa không dứt với Đinh Lam?”

Anh ta cứng họng, không nên lời.

“Thẩm Diên Tinh,” tôi thẳng vào ta, ánh mắt đầy mỉa mai.

“Anh thật sự nghĩ phụ nữ trong giới này đều là kẻ ngốc sao?

“Chúng tôi chỉ đang cân nhắc lợi ích mà thôi.

“Còn , đối với tôi bây giờ, không còn chút giá trị nào nữa.”

“Không, Giang Hồ, nghe ,” ta vội vàng giải thích.

“Bây giờ chẳng còn gì cả, chỉ còn mỗi em…”

Tôi cắt ngang, khẽ lạnh.

“Thẩm Diên Tinh, tôi không còn là Giang Hồ ngày xưa, người từng cần một cuộc hôn nhân liên minh để tồn tại nữa.”

“Tôi đã chính thức tiếp quản tập đoàn Giang thị.

“Bây giờ, tôi không cần bất kỳ cuộc hôn nhân nào nữa.”

Sắc mặt ta lập tức tái nhợt.

【Tự dưng thấy nam chính thật kém cỏi, sao lại yếu đuối thế này.】

【+1!】

【Cuối cùng cũng có người ra! Thật ra nam chính và nữ chính đều quá tệ.】

Nhìn những dòng bình luận, tôi khẽ nhếch môi .

Đúng , thật tệ.

19

Mặt ta từ tái nhợt chuyển sang xanh mét, môi run rẩy như một con cá sắp chết, cố gắng mấp máy chẳng thể phát ra âm thanh nào.

Tôi bước qua ta, gót giày cao gót vang lên từng tiếng lạnh lùng, không hề ngoảnh lại mà đi thẳng vào tòa nhà công ty.

Những ngày tiếp theo, tôi dùng chính hành để chứng minh rằng,

Không cần dựa vào hôn nhân, tôi vẫn có thể điều hành Giang thị một cách hoàn hảo.

Thỉnh thoảng, tôi vẫn thấy tên Thẩm Diên Tinh xuất hiện trên các trang báo lá cải.

Ví dụ như…

Anh ta bị một thiếu gia nhà giàu bẽ mặt,

Hoặc vì miếng cơm manh áo mà phải đi nhân viên quầy bar…

Nhưng khi thấy những tin đó, tôi đã không còn chút cảm nào nữa.

Tôi không thấy thương , cũng chẳng có gì để đồng cảm.

Tôi cứ nghĩ rằng, cả đời này tôi sẽ không bao giờ còn nghe đến cái tên ấy nữa.

Cho đến một ngày, khi tôi lướt tin tức…

Cái tên Thẩm Diên Tinh bất ngờ xuất hiện trước mắt tôi.

Nhưng lần này, ta không còn trên mục tin giải trí,

Mà là một bản tin pháp luật.

Bản tin ghi rõ:

“Thẩm Diên Tinh lái xe trong lúc say rượu, đâm chết một phụ nữ. Hiện đã bị cảnh sát bắt giữ.”

Tôi bấm vào tin tức, thấy hình ảnh của người phụ nữ ấy.

Là Đinh Lam.

Báo cáo miêu tả chi tiết vụ tai nạn:

Sau khi uống rượu say trong quán bar, Thẩm Diên Tinh lao ra ngoài, tức giận lái xe,

Cố đâm vào Đinh Lam khi ta đang băng qua đường.

Đinh Lam chết tại chỗ.

Còn Thẩm Diên Tinh bị kết án tù chung thân vì tội người có chủ đích.

Tôi tắt trang tin tức, thở dài một hơi thật sâu.

Mọi chuyện, cuối cùng cũng có thể khép lại.

Hết

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...