Hôm Nay Có Rượu [...] – Chương 19

Hoàng đế Phụng Nguyên Tống Thầm chết thảm trong cung vào tháng mùa đông, nghi là do Liễu phi đâm chết, cùng năm, hoàng hậu Úy Trì sinh hạ thai chết lưu.

 

Mùa hè năm sau, hoàng hậu Úy Trì lên ngôi, đổi niên hiệu là Đại Khánh.

 

Năm đó, nữ tử hùng này và nhà mẹ đẻ đã cùng Phụng Nguyên đế đánh hạ giang sơn.

 

Lúc đầu, triều đình có nhiều lời dị nghị.

 

Thậm chí còn có lão thần kích thà chết chứ không chịu quan dưới trướng nữ tử.

 

Nữ đế ngồi nghiêm trang trên ngai vàng, chằm chằm vào từng khuôn mặt phản đối ở bên dưới.

 

Nàng nhẹ.

 

"Những ai không muốn quan dưới trướng trẫm, có thể về tự lật lịch, cùng nhau định một ngày lành.

 

"Trẫm cho phép các ngươi hành hình cùng một ngày, thi thể cũng có thể treo ở cùng một bức tường thành.

 

"Như , trên đường xuống hoàng tuyền sẽ có đồng hành. Đối diện với Diêm vương, còn có thể cùng nhau luận tội trẫm."

 

"Cũng giống như hôm nay ... thật náo nhiệt."

 

Quần thần lập tức im bặt.

 

Chỉ là, không ai ngờ rằng, sau khi Úy Trì Thiện lên ngôi, trước tiên là bình định loạn Nam Cương, sau đó lại chỉnh đốn lại quan lại.

 

Không chỉ mở rộng trường học dành cho nữ tử, mà còn cho phép nữ tử vào triều quan.

 

Thậm chí còn đích thân dẫn quân Úy Trì đi chinh thành Hoàn Nam, đại thắng trở về.

 

Trăm năm qua, thành Hoàn Nam vẫn luôn là pháo đài mà các nước tranh giành, đây cũng là lần đầu tiên Đại Khánh thu thành vào tay mình.

 

Úy Trì Thiện đã .

 

Không chỉ , nàng còn để lại binh lính tinh nhuệ ở thành Hoàn Nam, tự tay thành lập thủy sư Hoàn Nam.

 

Từ đó về sau, trên triều đình, không còn ai dám lời khác.

 

Chỉ là... ra cũng lạ.

 

Nữ đế này lại trùng tu thái miếu cho quốc sư khét tiếng của triều trước là Nguyên Kinh Ngọc, còn đích thân viết sách lập truyện cho hắn.

 

Mọi người mới biết , từ đầu đến cuối, vị quốc sư đó chưa từng phản bội bất kỳ một bá tánh nào.

 

Nàng giúp hắn rửa sạch oan khuất, cũng giúp hắn hoàn thành những việc chưa xong.

 

Dân gian những đứa trẻ đều hát rằng:

 

"Xưa có quốc sư Đại Lương, họ Nguyên tên Kinh Ngọc, áo xanh tóc đen. Từ bi với chúng sinh, thương xót thiên hạ."

 

Lần này, sử sách ghi chép hàng trăm năm.

 

Chỉ có lời văn của người đó, trong sạch rõ ràng.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...