Hồi Sinh: Tình Yêu [...] – Chương 8

"Nếu không phải ngươi đưa canh gà, thì. . ."

Lúc này, ta và Vệ Như Ý đều im lặng.

Lúc đó, trong cung chưa có phi tần nào khác. Cả hoàng cung, người có thể mượn danh nghĩa của Vệ Như Ý để đưa canh gà cho Nguyệt Nô, và bỏ thuốc thai vào đó, chỉ có thể là ——

"Mộ! Dung! Hiên!" Vệ Như Ý nghiến răng nghiến lợi .

Ta sững sờ.

Dù ta sớm đã biết Mộ Dung Hiên không phải là kẻ tốt lành gì, cũng đã nghi ngờ về chuyện năm xưa. Nhưng nếu thật sự rằng chính Mộ Dung Hiên bỏ thuốc con ruột của mình, ta vẫn khó lòng tin nổi.

Hổ dữ còn không ăn thịt con!

Vệ Như Ý ra sự nghi hoặc của ta, nàng ta lạnh lùng : "Mộ Dung Hiên hắn ta, bề ngoài nhân từ lòng dạ độc ác! Cũng tại ta năm đó mù quáng, chỉ thấy đôi lứa, mà không thấu vỏ bọc của hắn. Giờ đây ta mới nghĩ ra: hắn ta sợ đứa trẻ sinh ra, phụ thân sẽ trừ khử hắn ta, bồi dưỡng con nhỏ kế vị."

Nàng ta nhẹ nhàng thở dài: "Ta thật là ngu ngốc. Năm đó, hắn cố ý tiếp cận ta, thơ tặng ta, còn tặng quà cho ta, chẳng hề nhắc đến việc hắn ta đã có hôn ước với ngươi."

"Ta tưởng hắn ta có ý với ta, ta đối với hắn ta c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, chỉ muốn lấy hắn ta, thật ra, thứ hắn ta coi trọng rõ ràng là quyền thế của cha ta!"

"Hắn ta mượn sức mạnh của cha ta để lên ngôi Hoàng đế, lại đề phòng ta, cố ý khiến ta và ngươi tranh đấu. Còn hắn thì ngư ông đắc lợi!"

"Hắn ta đổ tội cái c.h.ế.t của ngươi lên đầu ta, hỏng danh tiếng của cha ta, sau đó, sau khi hắn ta c.h.ế.t cha ta, còn g.i.ế.c sạch cả Vệ gia bọn ta. . ."

Dù không phải là nàng ta, ta cũng có thể hiểu nỗi hận thù vô tận trong lòng nàng ta.

Ta hỏi: "Vệ Như Ý, ngươi muốn báo thù không?"

Nàng ta đột nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt có ngọn lửa đang bùng cháy.

Nàng ta : "Sở dĩ ta sống lay lắt đến ngày hôm nay, cũng chỉ vì một việc này: báo thù Mộ Dung Hiên! Ta muốn tận mắt hắn ta bị phanh thây xé xác, c.h.ế.t không có chỗ chôn!"

Ta : "Tốt lắm, chúng ta hãy hợp tác."

09

Vệ Như Ý kể cho ta nghe, bảy năm trước, dù Vệ gia gặp đại nạn, cả họ bị c.h.é.m đầu, vẫn chưa c.h.ế.t hết. Vệ Lâm với tư cách là Trấn quốc Đại Tướng quân, dù sao cũng từng trấn giữ biên cương nhiều năm, lập không ít chiến công hiển hách, cũng đã đỡ đầu không ít tướng lĩnh trẻ, dù là trong quân đội hay tiền triều, đều có nhiều người đồng với Vệ gia.

Nhờ sự giúp đỡ của những người này, ấu đệ của Vệ Như Ý là Vệ Lam may mắn thoát nạn. Những năm qua, hắn ta vừa tập hợp tàn quân của Vệ gia, vừa tích lũy thực lực, giờ đã có ba nghìn quân mã, ẩn náu trong một sơn trại gần kinh thành.

Vệ Như Ý còn , những năm gần đây, Mộ Dung Hiên chẳng có thành tựu gì trong việc triều chính, lại còn cải cách thuế khóa, cắt giảm lợi ích của các gia tộc lớn, đã ra bất mãn của không ít thế lực. Hắn ta có thể ngồi vững ngôi vị Hoàng đế, hoàn toàn nhờ vào việc mở rộng hậu cung, đạt sự ủng hộ của phụ thân và huynh trưởng các phi tần.

Nói trắng ra, vẫn là dựa vào nữ nhân.

, Vệ Như Ý phân tích: muốn kéo Mộ Dung Hiên xuống khỏi ngai vàng, cần phải từ hai mặt là tiền triều và hậu cung, từ từ mà mưu tính.

Ta : "Cần gì phải phiền phức thế, g.i.ế.c hắn ta luôn không phải tốt hơn sao?"

Vệ Như Ý lắc đầu: "Giết hắn ta thì quá dễ dãi cho hắn ta rồi! Ta muốn hắn ta danh dự sụp đổ, như loài lợn chó hạ đẳng nhất, bị người đời khinh miệt! Ta muốn hắn ta mất đi tất cả những gì quý giá nhất, trắng tay! Sau đó, mới g.i.ế.c hắn ta!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...