Vì theo em họ tôi, Phó Lâm Chu nhờ anh trai anh ta dạy tôi cưỡi ngựa giúp. Buổi trưa hôm đó ánh nắng chói chang, tôi bị Phó Từ Sâm ôm ngồi trên eo. Di động rung lên không ngừng, đáy mắt Phó Từ Sâm có tia sáng lưu chuyển. “A, hiện tại em ấy không tiện nghe điện thoại.” “Đúng, đang cưỡi ngựa.” Ngón tay anh ấy xẹt qua hõm eo tôi. “Ngồi thẳng một chút.” “Yên tâm, em ấy cưỡi rất giỏi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?