Học Cách Yêu Em – Chương 15

**Phiên ngoại 2: Gương**

 

---

 

Phía bên kia cánh cửa, luôn vọng ra tiếng như chim sơn ca của Sư Sư:

 

“Mẹ ơi, lần này con lại tiến bộ thêm 2 hạng trong kỳ thi cuối kỳ, có thể dẫn con đi ăn KFC không?”

 

“Bố ơi, ngày mai con sẽ đi dã ngoại với học! Đừng quên gọi con dậy sớm để đưa con đi nhé.”

 

“……”

 

Nhưng chỉ cách một cánh cửa, nhà tôi dường như ở một thế giới khác.

 

Tôi đã từng thấy người mà tôi gọi là mẹ, cố gắng che giấu những vết thương; sau giờ tan học, tôi bắt gặp người mà tôi gọi là bố, cầm gậy gỗ vung mạnh, khuôn mặt dữ tợn như một con thú; trên bàn ăn, cả gia đình im lặng, không phép phát ra bất kỳ âm thanh nào…

 

Bảng điểm đặt trước mặt bố, chỉ có lời chửi rủa: “Đứng nhất toàn trường thì có ích gì? Con trai của tôi phải đứng nhất thành phố, nhất tỉnh! Nhất cả nước! Nếu không thì sau này cũng bị học coi thường thôi!”

 

Ông ta là một kẻ thất bại trong cuộc sống, tất cả sự bất mãn và hận thù đều trút lên mẹ con tôi.

 

Phải cố gắng che giấu, mới không để tiếng khóc, tiếng ồn ào vọng ra ngoài cửa.

 

Một đêm bình thường, mẹ mang đến cho tôi một ly sữa.

 

Bà hỏi tôi: “Nếu mẹ và bố con ly hôn, con sẽ chọn ai?”

 

Tôi bà không gì.

 

Bà lại tự : “Lựa chọn này quá khó cho con, chọn mẹ thì không đủ ăn, chọn bố con thì quá đau khổ, huống chi ông ta cũng không thể ly hôn với mẹ… Tất cả là lỗi của mẹ, là mẹ quá yếu đuối, rất xin lỗi vì đã sinh con ra, sinh ra trong gia đình như thế này…”

 

Nói xong, bà mang ly sữa đi.

 

Sáng hôm sau, khi tôi và Sư Sư đi học, tôi vô thức quay lại về phía cửa sổ.

 

Mẹ đang tôi.

 

Lần đầu tiên bà bình thản như , như một người mẹ thực sự, tiễn tôi đi học, mỉm với tôi.

 

Đó là lần cuối cùng tôi thấy bà trong đời.

 

Lúc đó tôi có một dự cảm, bởi nụ đó khiến tôi mỗi đêm nhớ lại đều kinh hoàng.

 

Một nụ đầy bệnh hoạn, quyết liệt trong tuyệt vọng, như đốt cháy tất cả.

 

Sau đó, bà cùng cha biến mất.

 

Theo lời khai của kẻ gi//ết người bị bắt lại, mẹ tôi đã không còn chút gì.

 

Đã hơn một năm, có lẽ đã mục nát thành bùn, xương khô thành tro.

 

Điều duy nhất biết là, bà ấy ch

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...