Hoàng Tử Ếch Và [...] – Chương 10

Năm 2010

Họ ly hôn.

Gia đình nhà họ Giang cần tiền để xoay vòng vốn, tim Tiêu Dã đập nhanh, hành cực kỳ quyết đoán. 

Trước tiên thừa cơ hội mà đẩy họ xuống hố, sau đó lại ra tay giúp đỡ. 

Bố của Giang Dao vô cùng biết ơn , điều này khiến Tiêu Dã cuối cùng cũng có thể đứng bên cạnh Giang Dao một cách danh chính ngôn thuận. 

Chưa đầy một năm sau, họ kết hôn. 

Những ngày tháng đó với thật giống như mơ .

Vài năm sau...

Bùi Vân, người vẫn không quên Giang Dao, cờ có chứng cứ Tiêu Dã từng lợi dụng lúc họ gặp khó khăn để trục lợi. 

Một khi niềm tin đã bị rạn nứt, nó không thể nào khôi phục

Dù không muốn ly hôn, gia đình vẫn tan vỡ.

Giang Dao ngồi máy bay sang Mỹ, máy bay gặp sự cố. 

Tiêu Dã mơ thấy mẹ mình, mơ thấy Giang Dao. 

Anh không thể xử lý tốt tất cả những vấn đề liên quan đến cảm, bị ác mộng ám ảnh, uống rượu và tự sát không c.h.ế.t .

Trên biển.

Giang Dao sống sót sau tai nạn, trong khoảnh khắc giữa sống và chết, nhận ra mình vẫn nghĩ về Tiêu Dã. 

, quay lại bên

Nhưng chỉ nhận tiếng thở dài của bác sĩ. 

Họ rằng tinh thần của Tiêu Dã không ổn định, trí nhớ bị mơ hồ. 

Họ trong ký ức của người đàn ông này —

Anh ấy đang chờ một người mãi mãi không trở lại.

[Phần ngoại truyện: Người thuở nhỏ của Tiêu Minh Xuyên]

Hồi nhỏ, Tiêu Minh Xuyên cảm thấy mình sống rất hạnh phúc. 

Nhưng khi bố mẹ bắt đầu đòi ly hôn, không khí gia đình trở nên rất đáng sợ. 

Cậu cố gắng vui vẻ, hài hước để chọc mọi người, không muốn không khí lúc nào cũng nặng nề.

Có lẽ ông trời thấy cậu vất vả như , nên đã cho cậu cơ hội thay đổi. 

Khi cậu trở lại dòng thời gian ban đầu, mọi thứ thực sự thay đổi. 

Em cậu trở nên vui vẻ hơn. 

Ông bố gần 40 tuổi mỗi ngày vẫn suy nghĩ thế nào để mẹ ông hơn một chút. 

Không phải tặng trang sức, xe cộ, nhà cửa thì là lên kế hoạch cho những chuyến du lịch lãng mạn chỉ có hai người họ.

Quan trọng nhất là, cậu thật sự có một người thuở nhỏ! 

Đó là một bé câm xinh đẹp. 

Theo thời gian, ký ức về trước đây của Tiêu Minh Xuyên dần phai nhạt. 

Thay vào đó là những ký ức sau khi thay đổi. 

Cậu rõ ràng thấy trong ký ức mình, ánh mắt lén lút cậu của thuở nhỏ.

Mỗi lần cậu giỡn với các khác, bé lại buồn bã. 

Tiêu Minh Xuyên nắm lấy má trắng nõn của bé, cảm giác như có thể vắt ra nước.

Vì là lần đầu, tay cậu không nhẹ không nặng, má bé đỏ ửng lên. 

Mắt thuở nhỏ xinh đẹp đỏ hoe, hơi ngấn lệ.

"Được rồi, rồi, đồng ý trai của em, sau này không cần viết thư dày như để tỏ nữa đâu!"

Tiêu Minh Xuyên đặt cuốn sổ dày cộp mà bé ôm vào lòng lên bàn.

"Đừng khóc, để hôn một cái nào."

nhỏ không biết sự việc sao lại phát triển thành thế này. 

Cô chỉ đến để gửi cuốn sổ ghi chép. 

Nhưng thấy khuôn mặt nghiêng của người trong lòng tiến lại gần, nhỏ cuối cùng cũng lấy hết can đảm để hôn một cái.

Cô thật sự rất ngoan.

(TOÀN VĂN HOÀN)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...