Hoán Đổi Thân Xác [...] – Chương 11

20.

Tôi không muốn để Lý Hành Xuyên biết chuyện cha muốn tôi, hắn sẽ ầm ĩ.

Không phải không thể trả thù, chỉ tại thời cơ chưa đến .

Lý Hành Xuyên đang ngồi trước bàn bóc nho cho tôi.

Còn Tôi đang nằm trên chiếc ghế dài bên cạnh tắm nắng , hắn bóc một quả tôi ăn một quả.

Ngự y rằng tôi bị thương ở chân nhất định phải tĩnh dưỡng thật kĩ.

Mỗi khi trời lạnh mắt cá chân lại bắt đầu đau phải chườm bằng nước nóng.

Nha hoàn mang nước nóng đến .

Lý hành Xuyên rửa tay ,tự mình .

Tôi có hơi bất lực : " còn chưa đến mùa đông mà".

Lý Hành Xuyên chỉ không đáp,lại cho tay vào chăn ủ ấm chân cho tôi .

Tôi cảm trong lòng thầm mắng  " Đồ trẻ con ".

" Ta và nàng đã thành thân rồi, còn phân biệt gì nữa. Hơn nữa tiểu nhu rất mập, nàng ta sưởi ấm cho nàng sẽ rất phiền phức." 

" Ấm đến mức bỏng tay ta này ".

Lý Hành Xuyên không hề xấu hổ còn một cách hùng hồn.

Ngài ấy luyện võ quanh năm vết trai trên tay rõ ràng .

Về đêm phủ đệ tướng quân rất yên tĩnh , tôi đọc sách trong phòng , còn Lý Hành Xuyên đang tôi .

Cuối cùng tôi cũng không thể chịu đựng nữa gấp sách lại hỏi ngài ấy : 

" Trên mặt ta có viết gì ? Tại sao ngài lại ta như ".

Khuôn mặt ngài ấy tôi , bất bình

" Nhất định phải rời đi sao , lễ thành thân không tính sao ? ".

Tôi đóng quấn sách lại , ngài ấy nghiêm túc

" Ta không muốn nữ nhân suốt ngày sống trong hậu viện, mọi cách chỉ để lấy lòng phu quân ".

Lý Hành Xuyên lại  : " Ta thề tuyệt đối sẽ không nạp thiếp cả đời chỉ thích một người là Giang Ngọc Hi ".

Ta hơi choáng váng.

Tuổi trẻ tươi sáng như mặt trời, có trái tim trong sáng và cao thượng..…

" Ta biết ".

Tôi đã trải qua mười mấy năm chỉ có thể  sân vườn.

Tôi không muốn trở thành giang đại tiểu thư, cũng không muốn trở thành tướng quân phu nhân.

Tôi muốn tự do , tôi chỉ muốn một Giang Ngọc Hi bình thường, Lý Hành Xuyên không phải như .

Ngài ấy là tướng quân của Lý gia , có trách nhiệm bảo vệ gia tộc và đất nước. Hắn không thể kẻ đảo ngũ.

Lý Hành Xuyên sắc mặt tối sầm .

Tôi mỉm : " Lý Hành Xuyên, kết quả tốt nhất cho hai người không cùng mục đích là quên nhau đi ".

Lý hành xuyên nắm lấy tay tôi: 

“ A Hi nếu ta ta đồng ý thì sao ”

" Khi biên quan ổn định ta không cần dẫn quân nữa, ta có thể Lý Hành Xuyên cũng có thể cùng nàng những gì nàng muốn ".

" Chỉ cần nàng sẵn lòng đợi ta ".

Đôi mắt Lý Hành Xuyên tôi rất sáng.

Sự chân thành trong mắt không thể giả rối .

Tôi cụp mắt xuống trong lòng tràn ngập cảm giác tội lỗi .

Nhìn thấy cảm giác tội lỗi trong mắt tôi , Lý Hành Xuyên tặc lưỡi trở nên kịch .

" Ta đã đợi nàng ở biên giới mười năm".

“ Giờ đến lượt nàng phải đợi ta.”

Tôi choáng váng :

 “ Đừng nhảm mười năm là cái gì  ”

Lý Hành Xuyên tức giận đáp : " Đến biên giới ta đã viết thư cho nàng , hứa sẽ chiếm Mạc Bắc sau đó về kinh cưới nàng, nàng cũng đã đồng ý rồi".

" Bức thư ấy đã bị Dì Trương chặn lại, người đồng ý với ngươi cũng là Giang Hiểu Ngôn không phải ta ".

" Ta mặc kệ dù sao thư của ta cũng là viết cho nàng , chỉ vì nàng mà ta cũng giữ sự trong sạch bao năm nàng nhất định phải chịu trách nhiệm với ta ".

Cuối cùng tôi cũng thỏa hiệp.

Nhưng tôi mặc cả : " mười năm qua dài ,nhiều nhất cũng chỉ năm năm thôi ".

" Ngắn à , thôi rồi, nàng nhất định đừng quên  ".

Lý Hành Xuyên mỉm rạng rỡ .

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...