Thời điểm tôi đi ra ngoài gọi điện thoại, tôi nghe thấy Tần Triệt với Tô Hòa đứng dưới nhà chuyện.
"Năm đó vì tôi ra nước ngoài cho nên mới có cơ hội trở thành thế thân của tôi kết hôn cùng A Triệt, bây giờ tôi đã quay về, cũng nên chủ rút lui đi. Vị trí Tần thiếu phu nhân này không xứng.
Tần Triệt giận quá hóa : "Ai với Tư Tư là thế thân?"
Tô Hòa mặt không đổi sắc : "Đương nhiên là A Triệt , ấy còn với tôi, ấy cho đến bây giờ cũng không thể quên tôi."
"Chỉ cần biết suy nghĩ một chút thì cũng nên buông tay, ký đơn ly hôn sau đó rời đi, như thế còn có thể lưu lại cho bản thân một chút thể diện."
Sắc mặt Tần Triệt tái mét: "Cô láo!"
Đúng lúc này có giọng của mẹ chồng từ xa vọng lại.
Tô Hòa nghe thấy vốn dĩ vẫn đang đứng bình thường đột nhiên ta bắt lấy cánh tay của “tôi” ra vẻ như vừa bị “tôi” đẩy ngã xuống đất.
Mẹ chồng vốn dĩ cũng không thích tôi, thấy cảnh này lập tức chạy đến, giơ tay lên tát cho tôi một bạt tai. đồng thời cũng lớn giọng trách móc tôi: "Hứa Tư Tư, đang cái gì?"
Hiện tại Tần Triệt đang ở trong thân thể tôi, dù sao đi chăng nữa thì cũng là con , bị mẹ chồng tôi tát một cái lập tức bị ngã ra đất.
Mẹ chồng tôi đỡ Tô Hòa đứng dậy, biểu cảm trên mặt hiền lành yếu đuối, ánh mắt về phái “tôi” thì tràn ngập khiêu khích.
Đêm về ông chồng tổng tài bá đạo của tôi nằm bẹp trên giường lẩm bẩm.
"Rõ ràng Tô Hòa không phải người như thế, vẫn nhớ trước đây ấy rất hiền lành, tốt bụng, tại sao bây giờ lại độc ác như ?"
Trong lòng tôi còn bận xót xa cho khuôn mặt của mình bây giờ chính là Tần Triệt vừa bị mẹ chồng đánh đỏ bừng. Tôi vừa bôi thuốc vừa .
"Có thể ánh trăng sáng trong lòng xưa giờ đều là như thế, chỉ là không biết mà thôi."
Chồng tôi tôi, đột nhiên khóc lớn, giang hai tay ra đòi ôm.
Nhưng đúng lúc này tiếng chuông điện thoại của tôi lại vang lên.
Bạn thấy sao?