Bữa cơm này ăn khá là nhanh chóng.
Mẹ chồng ăn cơm xong không một câu liền rời đi.
Tiễn mẹ chồng xong tôi đem Tần Triệt ngăn ở cổng.
"Vậy, chuyện ban nãy có tính không?"
Tần Triệt đỏ mặt, ánh mắt đảo quanh bốn phía: "Đương nhiên tính, ta là nam tử hán đại trượng phu, khẳng định đã thì ."
Tôi vui vẻ trựa tiếp ôm ấy lên: "Vậy bây giờ chúng ta hiện tại liền tròn lời hứa."
Tần Triệt bị tôi bế lên gấp đến độ thét lên: "Không không , em chẳng nhẽ chưa từng nghe : "dục tốc bất đạt à, trời thì vẫn sáng, lại vừa ăn cơm xong, muốn đi lại một chút."
Tôi ấy, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta đi dạo cho tiêu cơm à?"
Tần Triệt dùng sức gật đầu: "Đúng, chúng ta đi dạo một chút cho tiêu cơm."
Cứ như thế hai chúng tôi đi vòng quanh biệt thự hết vòng này đến vòng khác."
Mãi cho đến lúc trời tối tôi mới kéo ấy về nhà.
Đóng cửa phòng lại, tôi vội vàng ôm eo của Tần Triệt.
Tần Triệt đỏ mặt : Vậy đi tắm trước, em đợi ."
"Ồ?" hai mắt tôi tỏa sáng, đi đến gần ấy: "Cùng nhau tắm?"
Cứ như , tối hôm đó cuối cùng tôi cũng đạt ý nguyện.
Đến sáng hôm sau bởi vì không thể nào đi nên cả hai chúng tôi cùng xin nghỉ phép.
Tôi Tần Triệt đang nằm bên cạnh, nhịn không hít sâu một hơi.
Cảm giác này như kiểu đang nằm mơ, thật là quá sung sướng.
Thời gian thoải mái cứ như trôi qua hơn một tháng.
Điều khiến cho tôi không vui cuối cùng cũng đến, ban đêm hai chúng tôi đang nằm trên giường, chỉ nghe thấy bên ngoài cửa sổ có tiếng sấm chớp đùng đùng.
Mà Tần Triệt vốn dĩ đang ngủ say trên giường lập tức bật dậy.
"Sét đánh, vợ ơi có sét đánh! Chúng ta có thể đổi lại rồi!"
Bạn thấy sao?