Hạ Minh Hiên vẫn đẹp trai như trước, tóc tai chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, cho dù hắn mặc âu phục đến chợ đêm cũng khiến cho người ta có cảm giác, tuy là không hợp lại vô cùng dịu dàng hòa nhã.
Lại thấy Hạ Minh Hiên lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay đưa cho Tần Triệt : "lau lau"
Tần Triệt ngẩng đầu, lạnh lùng hắn một cái, cũng không cầm khăn tay.
Cuối cùng lại nghe Hạ Minh Hiên hỏi: "Tại sao Tần Triệt có thể dẫn em đến những chỗ như thế này?"
Ai ngờ Tần Triệt lập tức trả lời: "Tôi tự nguyện để ấy dẫn tới đây."
Tôi có chút hoảng hốt, bây giờ mà để cho hai người bọn họ ngồi chuyện thêm lúc nữa, khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
Thế là tôi vội vàng đi đến: "Thì ra là Hạ tiên sinh, hôm nay tôi đàm phán một hợp đồng ăn lớn, cho nên rất vui liền dẫn theo vợ tôi đến đây để giải stress.”
Tần Triệt tôi đầy khinh bỉ, cuối cùng dường như nghĩ đến điều gì đó đột nhiên : "Đúng thể, chồng của tôi muốn dẫn tôi đến những chỗ như thế này không sao? Nhưng Hạ tiên sinh luôn là người nghiêm túc cẩn thận sao cũng tới những chỗ như thế này? Nghe đàn ông đến chỗ này đa số là muốn tìm ."
Sắc mặt Hạ Minh Hiên trắng bạch, vội vàng giải thích: "Không, không phải, tôi không phải người như thế."
Tôi nhân cơ hội hòa: "Hạ tiên sinh, nếu chúng ta đã có duyên gặp nhau không bằng hai chúng ta cùng uống một chén đi."
Hạ Minh Hiên buồn bực tôi: "Uống một chén? Cậu với tôi?"
Tần Triệt lạnh: "Không biết Hạ tiên sinh đang nghĩ cái gì đó? không phải uống với chồng tôi thì chả nhẽ lại uống cùng với tôi?"
Hạ Minh Hiên có chút xấu hổ : "Không phải không phải, tôi đương nhiên không có ý như thế..."
Vừa dứt lời, Tần Triệt lập tức cầm chén rượu hắt lên mặt Hạ Minh Hiên.
Tôi trợn tròn mắt ấy: "Em bị điên rồi."
Tần Triệt tỏ ra vô tội tôi, lấy khăn tay ra lau vết rượu cho Hạ Minh hiên, giả vộ xin lỗi: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Hạ tiên sinh tôi không cố ý, sẽ không trách tôi chứ?"
Sắc mặt Hà Minh Hiên đã đen như đýt nồi, vẫn cố nén giận với: "Không sao."
Tần Triệt càng vui vẻ hơn, "Vậy hai chúng ta uống một chén?"
Hạ Minh Hiên bị dọa sợ, nhanh chóng : "Không cần, không uống, tôi chỉ đi ngang qua chỗ này, bây giờ cũng là lúc phải trở về rồi."
Nhìn Hạ Minh Hiên chật vật chạy, tôi bắt lấy cổ tay Tần Triệt : "Rốt cuộc muốn gì?"
Tần Triệt trợn mắt tôi: "Anh muốn về nhà."
Bạn thấy sao?