Nội dung rất đơn giản: “Những trái tim cùng chung nhịp đập cuối cùng cũng sẽ gặp gỡ giữa biển người mênh mông”.
Các fans khí thế ngất trời mà hóng hớt chuyện của cậu ấy.
"Anh trai thầm, đã hẹn hò rồi à?"
"Nhóc con khá lắm, cậu dùng cách nào để dụ dỗ con nhà người ta ? Mau dạy cho em với"
"Mở khóa học đi nào, đây sẽ quỳ xuống nghe giảng."
"..."
Ngoài ra, phần lớn fans đều gửi lời chúc phúc.
"Người dân Hồ Nam đã gửi tin nhắn chúc mừng!"
"Người dân Chiết Giang đã gửi tin nhắn chúc mừng!"
"Người dân Giang Tô đã gửi tin nhắn chúc mừng!"
"Người dân Quảng Đông đã gửi tin nhắn chúc mừng!"
"..."
Tôi suy nghĩ một lát và bình luận một câu:
“Giang Nam đạm đạm vũ tiêu tiêu, dữ quân mộ mộ phục triều triều.”
Một lúc sau, mọi bình luận trên Weibo này đều nhận câu trả lời của cậu ấy.
"Chúng tôi chưa ở bên nhau, tôi đang tính toán cách nào để theo đuổi ấy hiệu quả nhất."
"Chỉ cần đủ và đủ chân thành là ."
"Xin lỗi, không mở khóa học đâu."
"Mặc dù chưa ở bên nhau vẫn cảm ơn lời chúc phúc của mọi người trước nhé."
"..."
Đến bình luận của tôi, cậu ấy không chỉ follow lại mà còn hồi đáp lại bằng một câu thơ hết sức quen thuộc.
“Xuân thủy bích ư thiên, họa thuyền thính vũ miên.”
Bạn thấy sao?