Hoa Khôi Là Giả [...] – Chương 2

3

Trong ảnh, Tống Kiều Vân giống như một con chó không thể chờ đợi vội vàng gặm khúc xương.

Tôi hơi choáng váng và có chút khó tin, nghĩ đến hành vi ngày càng ghê tởm của Tống Kiều Vân trong những năm gần đây, tôi thấy cũng không bất ngờ lắm.

 

Tôi và Tống Kiều Vân gặp nhau ngay sau khi vào trường, ta đã đuổi theo tôi rất gắt gao.

Anh ta sẵn sàng nửa đêm chạy khắp thành phố giúp tôi mua những thứ tôi thích, đồng thời cũng sẽ cắt giảm chi tiêu quần áo và ăn uống trong nửa năm chỉ để có đủ tiền đi du lịch cùng tôi.

 

Nói đúng ra, ta không phải là người tốt nhất xung quanh tôi, ta nghèo hơn tất cả những người tôi từng gặp.

Nhưng tôi không nghĩ đó là vấn đề lớn. Bởi vì tôi ngoài tiền ra thì chả có gì cả.

 

Theo tôi, không có tiền không phải là bất lợi.

Thấy ta chân thành nên tôi đồng ý ta.

Nhưng sau này tôi phát hiện ra rằng tôi và ta có tam quan khác nhau, ta cũng không còn kiên nhẫn và dịu dàng như ban đầu đối với tôi nữa.

 

Tôi hỏi tại sao không đối xử tốt với tôi như trước.

Anh ta rằng mình đang lên kế hoạch cho một tương lai lâu dài hơn.

Kỳ thật tôi biết hắn chỉ nghĩ một khi bắt người rồi thì không cần phải vất vả lấy lòng nữa.

Mấy năm nay, tôi đã chán ta từ lâu, lại tiếc mấy năm nhau nên chưa có chia tay.

Tôi không ngờ ta lại dám cắm cho tôi một quả sừng to vờ cờ lờ.

 

Hứa Thiến Thiến khẩy, đẩy Tống Kiều Vân ra, "Anh Kiều Vân, không sợ bị Lý Hành Nhược phát hiện à?"

Tống Kiều Vân hừ lạnh một tiếng, "Anh mà them sợ ta á, nếu không phải ta mỗi ngày đưa tiền cho , đã vứt bỏ ta từ lâu rồi."

Hứa Thiến Thiến đảo mắt, như thể nảy ra tưởng gì đó, bĩu môi : "Anh Kiều Vân, gần đây em không có tiền. Ngay cả đồ ăn em cũng không mua , em phải sao?"

Tống Kiều Vân , ánh mắt d..âm đ..ãng Hứa Thiến Thiến, "Việc này dễ thôi, chỉ cần em vui lòng, sẽ xin Lý Hành Nhược mỗi ngày nhiều tiền hơn rồi cho em, đủ cho em ăn uống."

Nụ trên mặt Hứa Thiến Thiến càng đậm hơn. Cô ả nháy mắt với Tống Kiều Vân và nở một nụ ngọt ngào : "Anh Kiều Vân, em nhảy cho xem không?"

Tống Kiều Vân gật đầu như bổ củi.

 

Hứa Thiến Thiến bắt đầu nhảy. Cô ta nhảy không giỏi bằng Tiểu Ngư, tay chân rất thiếu phối hợp, giống như một con búp bê hỏng.

Đôi mắt ban đầu tràn đầy mong đợi của Tống Kiều Vân dần dần trở nên mất hứng.

 

Hứa Thiến Thiến không hề hoảng sợ chút nào, ả cúi người xuống, đưa tay vào trong váy, chậm rãi cởi bỏ quần l

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...