Đêm trước khi kết hôn với Tôn Diễm Thần, tôi đã bị một trận hỏa hoạn thiêu sống đến chết.Hắn nhốt tôi trong phòng trang điểm chật hẹp, nhắm mắt làm ngơ trước tiếng kêu cứu của tôi.Hắn nói rằng nếu trong trận hỏa hoạn năm đó, tôi không tìm giáo viên đến cứu hắn, thì hắn và hoa khôi của trường sẽ không bị phụ huynh phát hiện, họ sẽ không bỏ lỡ nhau và hoa khôi cũng sẽ không tự sát.Khi mở mắt ra lần nữa, trước mắt tôi là khói lửa cuồn cuộn của năm mười tám tuổi.Nhưng tôi chọn không nói gì cả.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?