1
Trong một căn phòng nhỏ chật hẹp có ba người đứng.
Chị tôi, Giang Ngôn Hoan; tôi, Giang Ngôn Vãn; và người quản lý công ty.
Người quản lý với ánh mắt khinh thường ném hai bản hợp đồng lên bàn trước mặt chúng tôi:
“Khả năng của hai không nổi bật. Ban đầu công ty không có ý định ký hợp đồng, vì điểm nhấn là hai người là chị em song sinh nên quyết định cho hai người một cơ hội.”
Tiếng giấy A4 dày cộm vang lên xào xạc, tôi bất giác hơi mơ màng.
Người quản lý vẫn tiếp tục , từng từ từng chữ dần dần trùng khớp với ký ức của tôi:
“Giang Ngôn Hoan, Giang Ngôn Vãn, hai cần tự nghĩ một điểm nhấn để xây dựng hình ảnh. Công ty chỉ cấp cho các 2 triệu chi phí marketing ban đầu, có thể nổi tiếng hay không là phụ thuộc vào chính các .”
Tôi vừa định thì chị tôi bất ngờ đẩy tôi một cái.
Tôi loạng choạng, còn chị thì lập tức bắt lấy tay người quản lý:
“Làm ơn hãy sắp xếp ngay cho tôi bài báo về ‘ác nữ tâm cơ’ đi!”
Người quản lý nhướn mày:
“Cô muốn đi theo con đường ‘hắc hồng’ (nổi tiếng nhờ tai tiếng)? Dạo này người mới đi đường này không dễ đâu…”
Chị tôi suýt quỳ xuống:
“Không sao, tôi . Xin hãy nhanh chóng giúp tôi sắp xếp, những cầu sau đó tôi đều vô điều kiện chấp nhận!”
Người quản lý dĩ nhiên đồng ý ngay lập tức, ánh mắt có chút nghi hoặc:
“Mặc dù có thể , tôi muốn hỏi lý do…”
Cuối cùng tôi cũng tỉnh táo lại.
Tôi khẽ lạnh.
Dĩ nhiên người quản lý không biết tại sao.
Chỉ có tôi biết.
Bởi vì ngay lúc này, tôi nghe thấy âm thanh thông báo trong đầu chị mình:
【Hệ thống Mỹ nhân Rắn Rết đã kích hoạt thành công.】
Chị tôi quay đầu lại, không chút che giấu nụ đầy ngạo nghễ với tôi.
2
Đúng , tôi và chị đều đã trọng sinh.
Kiếp trước, tôi và chị cùng tốt nghiệp từ một học viện chính quy, khi ký hợp đồng với công ty, cả hai đều đồng thời kích hoạt hệ thống. Khi đó, chị nhanh tay hơn, giành quyền liên kết với hệ thống “Người nhã nhặn như hoa cúc”, còn tôi chỉ có thể chọn hệ thống “Mỹ nhân rắn rết” còn lại.
Quy tắc của hệ thống rất đơn giản: mỗi khi một việc phù hợp với “nhân vật thiết lập” mà hệ thống quy định, sẽ nhận một lượng lớn lưu lượng truy cập. Tuy nhiên, kết quả mà lưu lượng mang lại thì như mở hộp quà bí ẩn, không biết trước sẽ nhận gì.
Chị tôi sau khi kích hoạt hệ thống “Người nhã nhặn như hoa cúc”, bề ngoài luôn tỏ vẻ không tranh giành, với vài câu triết lý sống đã thu hút vô số người hâm mộ:
“Tôi nghĩ rằng một diễn viên nữ xuất sắc thì không cần phải tranh giành danh lợi. Danh lợi chỉ là chướng ngại trên con đường phát triển của chúng ta.”
“Gặp khó khăn, nhất định phải nhớ rằng: ‘Người trong sạch tự sẽ thanh bạch, tích lũy dày ắt phát triển bền vững. Công lý có thể đến muộn không bao giờ vắng mặt.'”
Người hâm mộ đều rằng giới giải trí rất cần những bông hoa trắng thuần khiết như chị tôi. Với sự trợ giúp của hệ thống, chị nhanh chóng vươn lên thành một tiểu hoa đán hạng hai. Sau đó, chị tham gia vài bộ phim với vai nữ chính lớn, trực tiếp vươn lên hàng ngũ sao lớn.
Trong khi đó, “hộp quà” của tôi mở ra lại đầy khó khăn.
Ban đầu, tôi chỉ toàn nhận phản hồi tiêu cực.
Tôi trong chương trình rằng kiếm tiền rất quan trọng, bị mắng là “hám tiền”.
Tôi công khai xin vai diễn trong một chương trình thực tế, bị gọi là “kẻ ăn mày”.
Tôi mỗi ngày tôi đều luyện tập ba tiếng đồng hồ để nâng cao diễn xuất, lại bị chê là “giả tạo”.
Dù tôi gì cũng đều sai.
Đỉnh điểm là khi tôi quyên góp cho một bé số tiền không đủ lớn, bị gán mác “tâm địa độc ác”. Sự việc bùng nổ dữ dội, cuối cùng công ty quyết định từ bỏ xử lý khủng hoảng công khai cho tôi và đóng băng hoạt của tôi.
Trong lúc không còn đường lui, tôi đã cầu xin sự giúp đỡ từ chị , Giang Ngôn Hoan.
Chị – một ngôi sao hạng nhất – chỉ cần một câu là có thể giải quyết vấn đề của tôi. Nhưng chị chỉ hờ hững :
“Nhẫn nhịn một chút, rồi mọi chuyện sẽ qua thôi.”
Tôi nhẫn nhịn suốt ba năm.
Khi hợp đồng gần hết hạn, tôi nghĩ chỉ cần ký hợp đồng với công ty mới là có thể giải quyết vấn đề. Thế , công ty cũ đột nhiên lợi dụng kẽ hở trong hợp đồng để đòi tôi bồi thường 40 triệu tệ vi phạm hợp đồng.
Không còn cách nào khác, tôi phải cặp kè với một “kim chủ”.
Nhờ có kim chủ, cuộc sống của tôi thay đổi đáng kể. Ông ta ra mặt cảnh cáo công ty, tôi phép chấm dứt hợp đồng mà không phải trả tiền.
Với sự giới thiệu của ông, tôi gia nhập một công ty lớn có tiếng trong ngành. Tại đây, tài nguyên dồi dào đến mức những thứ nhỏ nhặt rơi ra cũng đủ để tôi no ấm.
Có kịch bản trong tay, tôi bắt đầu nghiêm túc việc, nghiên cứu vai diễn, học lời thoại.
Nhưng không ngờ, chị tôi lại đột nhiên mất kiểm soát.
Chị hắt cả một cốc cà phê nóng lên người tôi tại một quán cà phê:
“Mới chỉ bị đóng băng thôi mà đã chịu không nổi? Giang Ngôn Vãn, em h,èn h,ạ đến mức nào ?
“Nếu cần tiền sao em không với chị? Em chị thất vọng quá rồi!”
Quản lý của chị cũng hùa theo:
“Tốt nhất nên tự rút khỏi làng giải trí, đừng kéo chị xuống cùng, ảnh hưởng danh tiếng của ấy!”
Rút lui sao? Đó là điều không thể!
Sau khi bị từ chối, chị tôi bắt đầu dẫn đầu chiến dịch tẩy chay tôi.
Ở đoàn phim nơi chị đóng vai nữ chính, giữa tiết trời 40 độ, ai cũng có một chiếc quạt điện nhỏ, trừ tôi.
Bữa ăn trưa của diễn viên quần chúng có nước giải khát mát lạnh, còn tôi – một nữ phụ – chỉ có nước nóng.
Chưa dừng lại ở đó, chị tôi còn ra hiệu cho đạo diễn bắt đầu nhắm vào tôi.
Thêm vào kịch bản nhiều cảnh chịu , bắt tôi diễn thật, đến khi tôi không thể chịu nữa mới hô cắt.
Cảnh quay dưới nước không cho tôi mặc đồ giữ ấm, đến khi tôi lạnh ngất đi, trợ lý mới phép kéo tôi lên.
Những chuyện đó tôi đều có thể nhịn.
Nhưng sau đó, những cảnh quay mà cảm của tôi rất đạt cũng bị đạo diễn chê bai, quát mắng tôi cả tiếng đồng hồ, tôi chậm tiến độ cả đoàn phim.
Chị tôi thừa cơ người chụp lén, tung tin ám chỉ tôi diễn kém mà còn “mắc bệnh ngôi sao”.
Kim chủ của tôi không chịu nổi, muốn đứng ra giúp tôi.
Nhưng tôi đã nghĩ ra cách khác.
Đã mang danh “mỹ nhân rắn rết”, thì “xấu” đến cùng.
[…]
Tôi bắt đầu mạnh mẽ phản công lại những kẻ “anti”. Tôi cố ý đáp trả họ một cách thẳng thừng, khiến họ “vỡ mộng”.
Tôi bắt đầu phát trực tiếp mỗi ngày, nội dung chỉ xoay quanh việc học lời thoại và chia sẻ về diễn xuất.
Số lượng “anti-fan” đông đảo không ngờ, rất nhiều người cố vào phát sóng để “ném đá” tôi. Tôi kiên quyết đối đầu từng người một, gửi hẳn giấy triệu tập từ tòa án, công khai khởi kiện, khiến họ phải bồi thường đến mức s,ản.
Sau đó, tôi đem toàn bộ số tiền thắng kiện đi quyên góp từ thiện một cách công khai, đồng thời viết thêm một câu văn bản đầy “châm biếm”:
“Không phải các người tôi quyên góp không đủ nhiều sao? Giờ thế nào? Chưa đủ à? Nếu chưa, tôi đi kiện thêm vài người nữa .”
Cư dân mạng bắt đầu rằng tôi “đi,ên” thật rồi.
Tôi và chị vốn là cặp sinh đôi, trước đây, mỗi khi chị trang điểm thế nào thì tôi cũng bị buộc phải giống y hệt. Giờ thì khác, tôi thay đổi hoàn toàn phong cách trang điểm, chọn phong cách đậm nét, quyến rũ.
Kết quả không ngờ, sự thay đổi này lại giúp tôn lên nhan sắc của tôi trên màn ảnh, khiến hình tượng “mỹ nhân rắn rết” càng thêm sống .
Sau đó, kim chủ của tôi âm thầm ra tay, tung ra những đoạn video chứng minh rằng tôi bị đối xử bất công trong đoàn phim.
Sự thật công khai, dư luận bắt đầu nghiêng về phía tôi. Những lời chỉ trích và công kích dần dần thay thế bởi sự thông cảm và ủng hộ.
Cùng lúc đó, xu hướng trong ngành giải trí cũng bắt đầu thay đổi. Khán giả trẻ ngày càng trọng đến thực lực và sự độc đáo của các vai phụ, thậm chí là nhân vật phản diện.
Các vai nữ phụ có chiều sâu mà tôi từng đảm nhận đều nhận sự công nhận rộng rãi, diễn xuất của tôi bắt đầu đ,ánh giá cao trong ngành.
Kim chủ tận dụng cơ hội, giúp tôi nhận những dự án lớn, chuyển thể từ các tiểu thuyết nổi tiếng.
Cuối cùng, tôi đã thành công rực rỡ, trở thành minh tinh nổi tiếng, thậm chí còn giành danh hiệu Ảnh hậu.
Còn chị tôi, ấy bắt đầu trượt dốc không phanh.
Chị ấy là người như thế nào, tôi hiểu rõ nhất.
Chị từng rằng không màng danh lợi, lại bị bóc phốt gi,an lận quyên góp, ăn chặn tiền lương của nhân viên để từ thiện.
Chị từng tuyên bố không tranh giành danh tiếng, lại hối lộ đạo diễn để giành vai diễn, thậm chí còn á,c ý cắt bỏ các cảnh quay của nữ phụ.
Điều mỉa mai nhất là, chị chỉ “không màng” danh lợi của người khác, còn bản thân thì mua chuộc đạo diễn bằng những món quà đắt đỏ mua từ tiền mồ hôi nước mắt của trợ lý.
Nhưng khi lợi ích của chị bị đe d,ọa, chị là người vỡ phòng tuyến đầu tiên, thậm chí còn hơn bất cứ ai.
Khi hình tượng sụp đổ, dư luận quay lưng, ai cũng muốn châm thêm dầu vào lửa.
Những nghệ sĩ từng cùng công ty cũng lần lượt lên tiếng bóc trần sự thật, khiến chị không còn đường lui.
Cuối cùng, chị bị phong sát hoàn toàn.
Và sau đó, chị ấy mang theo mối hận sâu sắc, dùng một con d,ao đ,âm ch,et tôi, khiến cả hai chúng tôi cùng trọng sinh quay lại điểm khởi đầu.
Bạn thấy sao?