Chu tổng: “Hẹn hò của Giang Bắc Trần và Lâm Thanh Thanh ấy, hai đứa không thể bỏ lỡ nhau thêm nữa.”
Tôi hóa đá.
“Hả? Đó chỉ là tiết trong phim thôi mà, tôi với Giang Lê không quen thân.”
“Không quen thân mới tốt, mới có cảm giác mới mẻ. Hai đứa hẹn vài lần là thân quen ngay thôi. Thế này nhé, mai cháu có rảnh không? Tôi đặt sẵn phòng tổng thống ở khách sạn Lệ Tinh cho hai đứa rồi, tới đó ăn cơm đi.”
Chu tổng phất tay lớn tiếng.
“Tiểu Lâm, sau này là người một nhà cả rồi, mai tôi bảo tài xế tới đón cháu nhé?”
“Mẹ bị thần kinh à!”
Giang Lê lật trắng mắt, đen mặt kéo tay tôi xuống xe.
“Đừng để ý tới mẹ tôi, bà ấy xem phim đến phát đi,ên rồi.”
Chu tổng hét lên qua cửa sổ xe: “Nắm tay rồi nắm tay rồi! Tôi biết ngay mà!”
Giang Lê giải thích, hiện tại tập đoàn Chu Thị do cả của tiếp quản, Chu tổng đã lui về tuyến hai. Nhàn rỗi quá nên bà bắt đầu xem phim truyền hình.
Gần đây bà cuồng phim “Lời hẹn mùa hè”, đặc biệt thích mối quan hệ giữa Lâm Thanh Thanh và Giang Bắc Trần trong phim. Một chàng công tử nhà giàu phong nhã, một nữ sinh nghèo ngạo nghễ, cơ bản là tái hiện lại mối đầu thời đại học giữa Chu tổng và bố Giang Lê.
Chu tổng mê mẩn tới mức gần như phát cuồng, kiên quyết cho rằng giữa tôi và Giang Lê có tia lửa mãnh liệt, ngày nào cũng giục hẹn hò với tôi.
“Bà ấy việc khá tùy hứng, xin lỗi nhé.”
“À không sao, Chu tổng cũng dễ thương mà, haha.”
Tôi gượng gạo chống chế, Giang Lê ngượng ngùng gật đầu.
“Cô đừng để ý tới bà ấy, chờ cơn cuồng này qua đi, bà ấy tự nhiên sẽ tỉnh táo lại thôi.”
Đúng lúc này, không xa bỗng vang lên một giọng đầy phấn khích.
“Giang Lê——Lâm Thanh Dã, cậu cũng ở đây à?”
Hứa Y Nhiên xoay người đi tới, ánh mắt quét qua chiếc Rolls-Royce quen thuộc bên cạnh, lập tức che miệng khẩy một tiếng.
“Không phải chứ, Lâm Thanh Dã, cậu tới để chào hỏi Chu tổng à?”
“Chu tổng không thích tiếp với người ngoài đâu, cậu đừng tốn công vô ích.”
6
Trợ lý của Hứa Y Nhiên cùng vài nhân viên khác đứng bên cạnh buông lời châm chọc:
“Muốn trèo cao cũng phải tự biết bản thân mình nặng bao nhiêu cân chứ.”
“Đúng đó, lần nào đóng xong phim cũng liều mạng bám vào nam chính để tạo scandal, thật sự chịu không nổi.”
Họ đang về bộ phim trước đó của tôi. Trùng hợp là trong phim đó, Hứa Y Nhiên cũng là nữ chính. Nam chính là một diễn viên trẻ mới nổi, Cố Nguyên. Ban đầu, đoàn phim sắp xếp để ta và Hứa Y Nhiên tạo cặp đôi (CP) quảng bá.
Nhưng Hứa Y Nhiên không muốn, sợ ảnh hưởng đến hình tượng của mình trong mắt Giang Lê, nên đã người chụp lén tôi và Cố Nguyên.
Thực tế, tôi và Cố Nguyên chỉ đứng ở một góc trao đổi vài câu thoại, người chụp lén kỹ thuật quá cao, chọn góc ảnh đầy ẩn ý, khiến chúng tôi trông rất thân mật.
Cố Nguyên lại có ổn định trong giới giải trí, nên sau khi bức ảnh tung ra, tôi lập tức bị fan của ta chửi đến mức lên cả top tìm kiếm.
Qua miệng Hứa Y Nhiên, mọi chuyện thành ra tôi cố ý lợi dụng sự nổi tiếng.
Tôi chẳng muốn tốn nước bọt đôi co với ta, liền quay người đi thẳng vào phòng hóa trang.
Dù hành của Chu tổng khiến tôi bất ngờ, tôi không quá bận tâm, chỉ nghĩ bà ấy nhất thời cao hứng, muốn gặp CP ngoài đời thực. Dù hành này không giống những người ở độ tuổi của bà, tôi cũng hiểu .
Không ngờ, một tuần sau, bà ấy hẹn tôi đến quán cà phê, trực tiếp đưa ra tấm séc sáu mươi triệu, cầu tôi hẹn hò với Giang Lê.
Thành thật mà , miếng bánh lớn từ trên trời rơi xuống thế này, tôi cũng lòng.
Nhưng sau cảm giác lòng, tôi lại cảnh giác hơn.
Cả tiền lẫn người đều đưa tới, dựa vào đâu mà mọi điều tốt lành đều rơi vào tôi? Đây là bánh ngon hay bẫy đây?
Dù sao đây cũng là Giang Lê và Chu Huệ Minh, tôi là cái gì mà đáng để họ bỏ ra sáu mươi triệu bày trò như ?
Đầu óc tôi mơ hồ như bột hồ, nghĩ mãi cũng không ra, nên đành bỏ mặc.
Hiện tại, cả phía Chu tổng và Giang Lê đều chưa chính thức phản hồi chuyện này, tôi cũng không tiện gì. Những chuyện không rõ thực hư thế này, ồn ào vài ngày là sẽ tự hết nhiệt.
Nhưng không ngờ, khó khăn lắm mới đợi đến lúc mọi thứ hơi lắng xuống, thì Chu tổng lại đăng một thông báo, khiến từ khóa leo top nóng thêm lần nữa.
Chị Trương vỗ vai tôi, hít sâu một hơi:
“Trời ơi! Xong rồi, Lâm Thanh Dã, chúng ta tiêu đời rồi!”
“Cuối tuần sau là sinh nhật Chu tổng, bà ấy lại mời toàn bộ đoàn phim đến nhà tham dự, còn sẽ phát sóng trực tiếp nữa.”
“Bà ấy định công khai nh,ục em. Đó là chốn tu tràng gì chứ? Chị thật sự không dám tưởng tượng.”
7
Chu tổng rất thích náo nhiệt, mỗi năm tiệc sinh nhật của bà ấy đều tổ chức rất hoành tráng, đặc biệt là vì Giang Lê trong ngành giải trí, ngoài giới chính trị, kinh doanh còn có rất nhiều ngôi sao tham dự.
Những năm trước, an ninh của tiệc sinh nhật luôn cực kỳ nghiêm ngặt, không một bức ảnh nào lọt ra ngoài. Nhưng năm nay, bà ấy lại muốn phát sóng trực tiếp.
Dân mạng gần như phát đi,ên vì phấn khích.
“Trời ơi! Đây là bữa tiệc đi,ên cuồng thế nào ?!”
“Chu Huệ Minh, thần tượng của tôi, nữ tỷ phú x,é mặt nữ minh tinh, tôi gì mà lại xem miễn phí thế này?”
“Còn đặc biệt nhấn mạnh là mời cả đoàn phim, nếu không thì với danh tiếng của Lâm Thanh Dã, gì có tư cách tham gia. Rõ ràng bà ấy nhắm thẳng vào ta!”
“Bà ấy định xử lý Lâm Thanh Dã thế nào đây? Làm gương cho người khác ư? Mong đợi đi,ên cuồng!”
“Người tệ bạc rồi cũng sẽ nhận quả báo, Lâm Thanh Dã, con đường trong showbiz của đến đây là hết rồi.”
Bình luận liên tục nhảy lên. Hứa Y Nhiên ngồi vắt chân trên ghế sofa, lớn đầy khoái chí:
“Ha ha, Lâm Thanh Dã, nếu tôi là , chắc giờ chỉ muốn tìm cái lỗ nào mà chui xuống thôi.”
“Cô chưa từng thấy thủ đoạn của dì Chu nhà tôi đâu, hừ, lần này mất mặt phải mất đến tận Thái Bình Dương ấy chứ.”
Tôi đang đứng ở quầy pha cà phê uống cà phê, Hứa Y Nhiên đứng dậy, đi tới bên cạnh tôi lấy nước, cố ý đụng vào tôi một cái.
“Có người dùng thủ đoạn b,ỉ ổi nào đó để dụ dỗ Giang Lê!”
“Chỉ là chơi thôi, nghĩ ấy thật sự thích sao!”
Cà phê nóng hổi đổ hết lên người tôi, khiến tôi bốc hỏa.
“Không thích tôi, chẳng lẽ thích à?”
“Cô thích ở nhà họ Giang như , sao Chu tổng không bỏ sáu mươi triệu cho đi?”
Hứa Y Nhiên ở công ty địa vị cao hơn tôi rất nhiều. Mấy người khác thấy , vội vàng xúm lại bênh vực ta.
“Lâm Thanh Dã, bậy bạ gì thế, Chu tổng chỉ nhận Hứa Y Nhiên con dâu thôi. Sau này ấy sẽ có cả nhà họ Chu, còn thiếu sáu mươi triệu à?”
Trợ lý nhỏ của Hứa Y Nhiên cũng nghênh mặt trừng tôi:
“Đúng , quả nhiên là loại người từ dưới đáy xã hội đi lên, tưởng sáu mươi triệu là số tiền lớn lắm sao? Với người khác, chẳng qua chỉ là khoản tiền tiêu vặt để chơi với con trai họ vài ngày thôi.”
Tôi đảo mắt, thả một cú chí mạng:
“Sáu mươi triệu không phải tiền lớn, còn lương tháng sáu nghìn của mới là tài sản khổng lồ nhỉ?”
“Cô——”
Trợ lý nhỏ tức đi,ên, nhảy lên định đ,ánh tôi, chị Trương vội lao vào đứng giữa chúng tôi.
8
“Thôi đi thôi đi, là minh tinh, mà lại dây dưa với mấy người này, tự hạ thấp giá trị bản thân à.”
Chị Trương kéo tôi vào phòng việc, đóng cửa lại, liên tục thở dài.
“Thanh Dã, chuyện lần này không dễ giải quyết đâu.”
“Hứa Y Nhiên thì thô không sai, Chu tổng thật sự rất đáng sợ. Hay là chị chuẩn bị chút quà, em đi trước xin lỗi bà ấy, để bà ấy trút giận trước.”
“Bị bà ấy nh,ục riêng tư vẫn tốt hơn là bị mất mặt trước bao nhiêu người. Đến lúc xảy ra chuyện gì không kiểm soát , những hình ảnh nh,ục nh,ã đó sẽ bị lan truyền cả đời đấy!”
“Làm gì đến mức nghiêm trọng ? Em không đi chẳng phải sao?”
“Không , chị vừa hỏi rồi, hoạt tập thể của công ty, em không tham gia là vi phạm hợp đồng. Chị đoán là Chu tổng đã trao đổi trước với sếp của chúng ta, hừ, tiền vi phạm hợp đồng em không trả nổi đâu!”
Nói tới đây, chị Trương tự mình sốt ruột, gọi hàng loạt cuộc điện thoại, lại nhờ người chuẩn bị quà, sau đó khăng khăng lái xe chở tôi đến nhà họ Giang để xin lỗi.
Tôi thật sự không muốn đi.
“Chị Trương, thực ra chuyện không như mọi người nghĩ đâu. Chu tổng bỏ ra sáu mươi triệu——”
Chị Trương vừa kéo tôi lên xe vừa đạp ga:
“Không phải để em chia tay, mà là cầu em hẹn hò với con trai bà ấy?”
Tôi: “Hả, sao chị biết? Đúng đúng đúng, chính là đó!”
Chị Trương quay một tay lái, tay còn lại gõ một cái lên đầu tôi.
“Đúng cái gì mà đúng, chị cho em một cái! Lúc nào rồi mà còn hả!”
Chị Trương tính nóng nảy đối với tôi lại rất thật lòng.
Trên mạng đồn rằng tôi một người săn sao phát hiện khi đang tiếp viên ở quán bar, thực tế hôm đó là sinh nhật tôi, chúng tôi cùng nhau đi chơi, còn chị Trương thì ngồi ở bàn bên cạnh, cầm danh thiếp của công ty quản lý đưa cho tôi bằng .
Vì ngoại hình nổi bật, từ khi bước chân vào giới giải trí, tôi luôn bị dính vào những tin đồn không hay. Chị Trương không một chút khó chịu, ngược lại rất kiên nhẫn an ủi tôi. Lần này cũng , xảy ra chuyện, chị ấy còn sốt sắng hơn cả tôi.
Bạn thấy sao?