Hệ Thống Trừng Phạt [...] – Chương 4

7

Sức mạnh của thông tin lớn là rất mạnh mẽ, nó ngay lập tức đẩy tất cả các hoạt của tôi và Giang Nhu cho đối phương.

Trong một tháng Giang Nhu trở về,

Tiêu Ngạn đã sống như là một bậc thầy quản lý thời gian,

Thứ hai, tư, sáu thì đến ở với tôi.

Còn chủ nhật, chọn ngẫu nhiên một người may mắn.

Giang Nhu nghiến răng nghiến lợi: "Mẹ kiếp, bị lừa rồi."

"Anh ta với tôi rằng sẽ bên tôi cả đời, ta rằng, chỉ cần bốn năm du học, ta sẽ đợi tôi."

Tôi cũng ở đầu dây bên này gào khóc:

"Chị em ơi, em có phát hiện ra mũi, mắt, miệng của chúng ta rất giống nhau không, tên khốn này đang sưu tầm búp bê t.ì.n.h d.ụ.c đấy!"

"Hóa ra em mới đi du học có một tháng, ta đã gặp tôi rồi, hu hu hu."

Cuối cùng, hai chúng tôi cùng nhau khóc lóc thảm thiết, đến mức giọng khàn đặc.

8

Khóc xong, tôi dè dặt hỏi một câu:

"Người đẹp Giang ơi, em có cảm thấy cậu nhỏ của ta ... ngày càng ngắn đi không?"

Giang Nhu , quần áo bây giờ của Tiêu Ngạn đều nhỏ hơn một cỡ, ta tưởng rằng hắn ta đang giảm béo, không ngờ...

Tôi tiện thể chia sẻ cho ta một tin tức,

"Đó là bởi vì ta ngoại , nên bị ông trời giáng xuống trừng đấy!"

"Đừng lo lắng, hệ thống sẽ trừng những tên tra nam này thôi."

Tôi và Giang Nhu cùng nhau lập ra một kế hoạch diệt trừ tên tra nam.

Giang Nhu chịu trách nhiệm hẹn Tiêu Ngạn ra ngoài, sau đó những chuyện thân mật giữa những cặp nhân với hắn ta,

Còn tôi lại nhắm mắt ngơ.

Tiêu Ngạn tưởng rằng chúng tôi sẽ không chuyện nữa, không ngờ rằng có một âm mưu lớn hơn đang chờ đợi hắn ta.

Giọng của hệ thống cũng ngày càng hưng phấn,

"Phát hiện hành vi phản bội lần một, đang thi hành trừng ..."

...

Đến lần thứ ba mươi hai,

Đã đến lúc tôi phải đi ngăn cản kế hoạch của Giang Nhu.

Từ ngày hôm đó, Giang Nhu không còn hẹn hắn ta ra ngoài nữa, mà cầm thẻ ngân hàng moi từ hắn để mua sắm thỏa thích!

Giang Nhu đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của Tiêu Ngạn.

Lúc này Tiêu Ngạn mới sựt nhớ đến sự tồn tại của tôi, cúi đầu nhận lỗi với tôi,

"Xin lỗi, sai rồi, ... bị ma quỷ ám..."

"Anh không nên bỏ rơi em."

Tôi Tiêu Ngạn mỉm dịu dàng: "Em đương nhiên không trách , có muốn đi vệ sinh trước không?"

Hắn ta không hiểu ý tôi, vẫn ngoan ngoãn đi vào nhà vệ sinh.

Chưa đầy một lúc sau, từ trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng hét kinh thiên địa của hắn ta: "A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!"

"Phía dưới đâu? Sao phía dưới không còn gì nữa? Sao tôi lại trở thành như thế này?"

Người đàn ông cao một mét tám mươi tám ngồi trên bồn cầu gào khóc thảm thiết.

Còn tôi mở cửa nhà vệ sinh, giả vờ hét lên một tiếng kinh ngạc: "A!"

Kết thúc

Tôi thu dọn hành lý rời khỏi thành phố này,

Tôi cũng sẽ tạo ra một cuộc sống phong phú hơn trong thế giới tiểu thuyết này.

Mà hệ thống cho tôi biết: "Tiêu Ngạn sẽ chết trong đau khổ vào năm 35 tuổi, cả đời không con cái."

Còn nó, cũng sẽ đến thế giới tiếp theo để giúp đỡ những nữ chính truyện ngược khác.

: Hy vọng rằng những nữ chính truyện ngược này, trước khi người khác, hãy bản thân mình trước.

Tôi mặt trời đang dần mọc trên bầu trời, nở nụ .

Hết

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...