Hệ Thống Trừng Phạt [...] – Chương 2

3

Ngày hôm sau, khi tôi chuẩn bị ra ngoài đi dạo phố thì Tiêu Ngạn từ bên ngoài mở cửa bước vào.

Quên , mật khẩu mở khóa này là ngày đầu tiên hai người họ xác nhận .

Nhưng khi người khác hỏi đến, hắn chỉ đó là một dãy số bình thường, bốn số sau là ngày lễ nhân, rất dễ nhớ.

Sau này khi ở bên nguyên chủ, lại ngọt ngào dỗ dành nguyên chủ: "Bảo bối à, đây là đang nhắc nhở bản thân là không quên cùng em đón Valentine đó!"

Nhưng từ khi Giang Nhu trở về, đừng là ngày lễ quan trọng, chỉ cần là Giang Nhu gọi điện thoại, hắn ta liền có thể lập tức chạy ngay đến chỗ của Giang Nhu.

Hắn ta còn cầm trên tay một chiếc vòng cổ, định đeo lên cổ tôi.

Tôi ngẩng đầu hắn, ý không chạm đáy mắt: "Tối qua tăng ca quá vất vả rồi!"

Hắn xoa đầu tôi khẽ: "Vì tương lai của và em, không vất vả."

Đúng , không vất vả, chỉ là mạng khổ. Đến lúc mất mạng rồi mới nhận ra trái tim mình

Hệ thống: "Phát hiện hành vi dối phản bội, đang thi hành trừng ..."

Lời của hệ thống vừa dứt, tác đeo vòng cổ cho tôi của hắn khựng lại, hít vào một ngụm khí lạnh.

Tôi vội vàng đỡ lấy hắn: "Tiêu Ngạn, bị sao ?"

Trong mắt tôi tràn ngập sự lo lắng.

Tiêu Ngạn đau đến mức mặt mày nhăn nhó, khuôn mặt vốn dĩ đã đẹp trai như tạc tượng giờ đã trở nên méo mó như mì ăn liền.

Tay tôi đã cầm điện thoại: "Alo, là 120 sao?"

Tiêu Ngạn muốn đưa tay ngăn lại đã không kịp nữa, thì chậm mà chuyện xảy ra thì lại rất nhanh, xe cấp cứu chỉ sau 15 phút đã dừng ở dưới lầu nhà hắn.

Nhìn mà tôi thầm mắng trong lòng: Người có tiền đúng thật tốt!

Nhưng khi đến bệnh viện, bác sĩ lại không thể tìm ra là mắc bệnh gì, chỉ cho rằng hắn ta việc quá sức mà thôi.

Dù sao trên xe tôi cũng đã rất nhiều về việc hắn ta tăng ca vất vả như thế nào.

Tiêu Ngạn có nỗi khổ không thể thành lời.

Hệ thống vỗ ngực: "Hệ thống xuất phẩm, tất nhiên là tinh phẩm*!"

Buổi tối, tôi cho thêm hai quả câu kỷ tử vào ly cà phê của Tiêu Ngạn.

4

Ban đầu, chỉ cần Tiêu Ngạn an phận thủ thường một chút, không ba lòng hai ý, cậu nhỏ của hắn... cũng đủ dùng rồi, hơn nữa sẽ không ra ảnh hưởng quá lớn.

Nhưng hệ thống lại liên tục thông báo cho tôi:

"Phát hiện hành vi phản bội, đang thi hành trừng ..."

"Phát hiện hành vi phản bội lần hai, đang thi hành trừng ..."

"Phát hiện hành vi phản bội lần ba, đang thi hành trừng ..."

"Phát hiện hành vi phản bội lần bốn, đang thi hành trừng ..."

Trong hình ảnh mà hệ thống cho tôi xem, món quà Tiêu Ngạn tặng tôi, Giang Nhu cũng có một món giống hệt,

Mỗi lần đến ngày nghỉ, Giang Nhu chỉ cần một câu không thoải mái, Tiêu Ngạn liền sẽ lập tức bỏ rơi tôi để chạy đi chăm sóc ánh trăng sáng của hắn,

Tin nhắn ghim đầu của Tiêu Ngạn, vẫn luôn là Giang Nhu, nickname của Giang Nhu còn thêm AAA ở phía trước, hắn ta chỉ thuận miệng là đang sale.

Hắn ta tưởng rằng tôi không phát hiện, tôi chỉ là không muốn so đo với hắn mà thôi.

Có một hôm dự báo thời tiết nửa đêm có mưa, có thể sẽ có sấm chớp, hắn ta đang ngủ say sưa bỗng nhận điện thoại của Giang Nhu, liền xoay người thay quần áo rồi ra khỏi nhà...

Giang Nhu hiện tại, với tư cách là du học sinh, đã thuận lợi vào việc tại công ty của Tiêu Ngạn.

...

Cứ như , một tháng trôi qua, cậu nhỏ của Tiêu Ngạn chỉ còn lại 10cm.

Có lẽ là do số lần nhiều quá, Tiêu Ngạn cũng đã rút ra quy luật.

Chỉ cần không đến gần Giang Nhu thì hắn sẽ không sao.

Tôi tức đến mức suýt chút nữa cắn trúng cả lưỡi, sao có thể như ?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...