Hệ Thống Livestream Của [...] – Chương 20

 

Thoáng cái, trong đầu tất cả những người có mặt ở đây đều hiện lên cùng một suy nghĩ... chẳng lẽ người này còn ̀ một thầy bói???Mấy tên hay hóng hớt tin tức nơi góc chợ không khỏi nhớ đến một vị đoán đâu trúng đó, danh tiếng lừng lẫy toàn bộ Đông Khánh - Đại nho đương thời Uyên Kính tiên sinh! Nghe nói vị Uyên Kính tiên sinh đó không chỉ học sâu hiểu rộng mà còn có thể biết quá khứ tương lai, liếc một cái ̀ có thể nhìn thấy lai lịch, thân phận mấy đời trước sau của người ta.Có một cái khái niệm mơ hồ như thế trong đầu, nên tất nhiên cũng có mấy tên thổ phỉ nửa tin nửa ngờ, trong đó bao gồm cả hai gã vừa bị điểm danh. Hoặc phải nói ̀, có không tin cũng phải tin, bởi vì Khương Bồng Cơ đã trực tiếp giẫm nhược điểm của bọn chúng, không nói sai lấy nửa chữ. Một kẻ thì muốn con trai đến phát điên, một kẻ thì không thể chịu đựng bất cứ kẻ nào dan díu với vợ mình.Đã đến nước này, hệ thống cũng có thể lờ mờ đoán ra mục đích thật sự của Khương Bồng Cơ - đang không chỉ tranh thủ thời gian cho chính mình mà còn tranh thủ chút thời gian cho những gia tộc hay tin quý nữ nhà mình bị bắt cóc, đồng thời mục đích hiểm độc nhất ̀...Mượn dao giết người!Nghĩ đến đó, hệ thống không kìm được mà nước mắt nước mũi ròng ròng. Ký chủ có sức chiến đấu level max, hung tàn đến thế này, lo gì không giành được ngôi vị Hoàng hậu?Mặt mũi của mấy vị quý nữ gần như ̀ đần ra khi bị mời ra khỏi căn phòng chật hẹp tối tăm đó, đám thổ phỉ vẫn thèm rỏ dãi các như cũ ̣i không dám động tay động chân.Cho dù rất chán ghét những ánh mắt đó, so với tình cảnh không thể chịu đựng nổi trước đấy, bây giờ đã ̀ tốt hơn rất nhiều rồi. Ngụy Tĩnh Nhàn âm thầm kéo kéo ống tay áo của Khương Bồng Cơ, ánh mắt chứa đựng sự dò hỏi cùng đề phòng, “Cô...”Khương Bồng Cơ trong lòng thoáng cảnh giác, thế này ̀ bắt đầu nghi ngờ rồi sao?Ánh mắt của Khương Bồng Cơ hơi hướng xuống, thản nhiên đối mặt với ánh nhìn chăm chú của đối phương, nói với một giọng ấm áp, “Dưới tàng cây lê, ta có thể bảo vệ được Tĩnh Nhi thì bây giờ cũng giống thế, vẫn có thể bảo vệ được Tĩnh Nhi.”Ngụy Tĩnh Nhàn hồi còn nhỏ rất nghịch ngợm, có một lần trốn đám hạ nhân trong nhà trèo lên cây lê, cuối cùng không xuống , nằm bò trên cây khóc mất một lúc lâu. Sau cùng ̣i vẫn ̀ Liễu Lan Đình tìm được, dỗ dành nói rằng sẽ đón được nàng khi nhảy xuống. Kết quả ấy à, tiểu nương tròn trĩnh mũm mĩm quá, cọng bún thiu Liễu Lan Đình trực tiếp bị thương đến xương ́t, buộc phải dưỡng thương mất ba tháng.Đây ̀ bí mật mà chỉ Ngụy Tĩnh Nhàn và Liễu Lan Đình mới biết, ngay đến nha hoàn, bà tử thân cận cũng không biết.Sự đề phòng trong mắt Ngụy Tĩnh Nhàn dần dần biến mất, thay thế vào đó ̀ sự lo lắng, “Bây giờ đâu phải ̀ chuyện đơn giản như thế..”“Chỉ cần ̀ chuyện liên quan đến Tĩnh Nhi, có khó hơn nữa cũng phải ̀m được.” Khương Bồng Cơ trịnh trọng nói rồi đưa tay vén lọn tóc mai rối bời của Ngụy Tĩnh Nhàn ra sau tai, chỉnh ̣i trâm hoa đang nghiêng lệch trên búi tóc cho , “Một lời của quân tử, có thể khiến Ngũ Nhạc* sụp đổ, đây không phải ̀ lời dỗ ngon dỗ ngọt.”*Ngũ nhạc: năm quả núi lớn tiêu biểu ở bốn phương và vùng giữa Trung Quốc: Đông nhạc Thái Sơn, Tây nhạc Hoa Sơn, Nam nhạc Hành Sơn, Bắc nhạc Hằng Sơn và Trung nhạc Tung Sơn.Ngụy Tĩnh Nhàn bị cử chỉ quan tâm săn sóc này ̀m cho đỏ mặt, vừa mới nghĩ đến giới tính của Khương Bồng Cơ, trong lòng nàng ̣i khó chịu chết được. Tình cảm của đối với Liễu Lan Đình không được tính ̀ tình cảm nam nữ, thiếu nữ mộng mơ, đối phương lại ̀ vị hôn phu mà gia tộc đã chọn cho mình từ sớm, trưởng bối của hai nhà cũng hết sức coi trọng mối nhân duyên này, cũng không chán ghét hay bài xích gì. Thành hôn xong, cuộc sống hôn nhân nếu như không thể ngọt ngào đầm ấm thì cũng có thể kính trọng nhau như khách. Nhưng bây giờ... tất cả đã sụp đổ, những tưởng tượng mà vẽ ra trong đầu đó càng giống như một sự châm chọc đối với .“Bây giờ ... sao còn có thể coi ̀ quân tử được nữa!”Khương Bồng Cơ phát hiện nàng lại nghĩ một đằng, nói một nẻo liền bật cười lớn, “Tĩnh Nhi nói phải vậy thì ̀ phải, Tĩnh Nhi nói không phải thì ̀ không phải.”Ngụy Tĩnh Nhàn bị câu này của Khương Bồng Cơ ̀m cho túng quẫn, thái độ ̣nh lùng cao ngạo cự nhân ngàn dặm cũng chẳng duy trì được nữa: “Cô... ... cái con người này...” Chẳng lẽ bị người ta vạch trần thân phận rồi, ngay đến cả việc duy trì hình tượng trước kia cũng lười ̀m luôn à?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...