Ngay đến Ngụy Tĩnh Nhàn, lúc đầu không muốn để ý đến giờ cũng len lén quay ̣i, ánh mắt chứa đựng sự quan tâm âm thầm cùng với... mê man và nghi ngờ.“Cái mày muốn, tao đều đã ̀m được... thế nên, mày hãy nói cho tao biết ̀ tên súc sinh nào đã hãm hại Tâm Nương!”Năm ngón tay của gã luồn vào trong tóc, dáng vẻ đau khổ không muốn sống nữa, những kẻ xung quanh đều không cầm lòng được mà lộ vẻ xúc động, duy chỉ có mình Khương Bồng Cơ ̣nh lùng bật cười ha hả.“Cặn bã!” Cô quát to một tiếng, “Người mới chết được mấy năm thôi mà thậm chí ngay đến tên của ấy mà mày cũng đã quên, tên của ấy mà ̀ Tâm Nương à?”Động tác của gã cầm đầu cứng đờ, lần này thì đôi mắt gã đã thực sự vằn lên những tia máu đỏ rực. Đúng thế, người trong lòng của gã không phải tên ̀ Tâm Nương, những hành động vừa rồi ̀ nửa thật nửa giả. Gã ta vừa hi vọng Khương Bồng Cơ thực sự biết được điều gì đó ̣i vừa mơ hồ mong đợi chỉ đang bày trò vờ vịt, thế nên gã ta mới ́ ý lừa .“Được rồi...” Gã thổ phỉ dùng hai tay xoa mặt, thở dài một hơi rồi nói, “Chỉ cần mày nói cho tao biết, ̀ tên súc sinh nào đã hại Mạc Nương, tao đảm bảo mày có thể an toàn rời khỏi đây, không ai có thể chạm vào một cọng lông của mày.”“Tao từ chối, thứ mà mày ra giá quá rẻ, chỉ có một mình tao, sao đáng giá để đổi lấy tin tức quan trọng như vậy?”“Vậy thì mày muốn cái gì?” Gã cầm đầu vội vàng truy hỏi, tấm mắt gã quét qua một lượt tất cả những quý nữ trong phòng, bỗng dưng tỉnh táo ̣i rồi cười ̣nh, gã nhổ một ngụm nước bọt xuống đất, “... Mày tham lam thật đấy, thế ̣i muốn tất cả số mỹ nữ này...”“Có đồng ý hay không ̀ do mày, nếu như mày không tin có thể cự tuyệt lời đề nghị của tao. Mày cứ thử xem xem tao có bị ép vào khuôn khổ rồi tiết lộ một chút hay không?” Khương Bồng Cơ tỏ ra cái vẻ “đầu trọc không sợ bị nắm tóc”, ánh mắt như có như không lướt qua gương mặt của tất cả đám thổ phỉ, hừ ̣nh một cái đầy khinh miệt.Chỉ trong thoáng chốc, tất cả những người có mặt ở đây đều sinh ra một cái cảm giác khó diễn tả bằng lời, y như thể con gái nhà ̀nh bị chòng ghẹo, trong lòng tự dưng trào lên cảm giác nhục nhã đau khổ ̀ thế nào? Không đúng, rốt cuộc ̀ ai chơi ai? Ai thiệt hơn ai?Thoáng cái, cả N cái mặt đều đần ra.“Đại đương gia...” Tuy rằng có mấy gã bị Khương Bồng Cơ ảnh hưởng, những tên khác lại rất có tinh thần chuyên nghiệp của thổ phỉ. Bọn chúng bắt cóc bao nhiêu quý nữ của giới quý tộc Hà Gian như thế, những người đó sẽ bỏ qua cho bọn chúng sao? Đoán chừng, dưới âm phủ Diêm Vương đã phái Hắc Bạch Vô Thường đến câu hồn bọn chúng rồi ấy, thế nên trước khi chết mà còn không được phong lưu khoái hoạt, thế chẳng phải ̀ sống uổng hay sao?
Bạn thấy sao?