Hệ Liệt Âm Quẻ [...] – Chương 16

Vụ tự thú đã khiến kết quả xử lý đưa ra rất nhanh.

Lão thầy cúng bị kết án tử hình vì tội xúi giục người và hối lộ, hoãn thi hành án hai năm.

Còn Mã Nguyên Minh bị tuyên án tử hình, thi hành ngay lập tức.

Vào ngày họ bị xử tử, chúng tôi đến cầu Thảo Mạo.

Cây cột trước đây đã bị bao quanh bởi rất nhiều bông cúc trắng với đủ kiểu dáng.

Ở một góc khác, còn có nhiều món ăn vặt dành cho trẻ con.

Tôi nắm chặt lá bùa trong tay, hỏi Tống Kha để xác nhận: "Sau đó thực sự sẽ quyên góp để xây lại cầu chứ?"

Tống Kha liếc tôi khinh bỉ: "Tiền đã chuyển rồi, đường cũng đã chặn rồi, giờ mới hỏi có phải muộn quá không?"

"Tôi chỉ sợ thôi mà. Giải trừ khế ước chắc chắn sẽ tạo ra phản phệ, lúc đó cây cầu sẽ sập."

Cây cầu này vốn là một nút giao thông quan trọng của khu vực, cũng xem là cầu công đức và cầu công trạng.

Nếu không vì lý do đó, những kẻ kia sẽ không liều lĩnh đến .

"Cứ yên tâm." Tống Kha ngẩng đầu cây cầu, gương mặt chìm trong ánh mặt trời, "Một cây cầu dựng lên bằng cách chà đạp sinh linh và phạm nhân tính vốn dĩ không nên tồn tại, đúng không? Hơn nữa, cũng phải để dì Tần an nghỉ chứ."

Nghe cũng có lý.

Khi khế thư kích hoạt, cây cầu lập tức rung chuyển.

Giống như bị một bàn tay vô hình bóp nát, cũng giống như bị một cú nặng nề giáng xuống.

Trong màn bụi mịt mù, toàn bộ cây cầu đổ sập.

Chỉ là—

"Các có nghe thấy tiếng hét nào không?"

Tống Kha chỉ mỉm , không gì.

Tôi không để ý đến phản ứng kỳ lạ của ta, nghĩ lại câu mình vừa cũng thấy buồn .

Xung quanh đã bị người của Tống Kha phong tỏa, sao có tiếng hét nào .

Cầu sập, cây cột cũng vỡ nát.

Chúng tôi vội vàng chạy đến cầu Thảo Mạo để tìm thi thể dì Tần, phát hiện nơi đó đã có rất nhiều người vây quanh.

"Chưa từng thấy ai vội vàng đi tìm chết như thế."

"Nghe người đó đang trên đường ra pháp trường để hành hình, nửa đường bỏ trốn. Kết quả, vừa lên cây cầu này, người đuổi theo còn chưa tới thì cầu đã sập."

"Theo tôi, đây chính là báo ứng. Vừa nãy không thấy sao, cả hai đều bị một cây cột rơi xuống đè chết."

"Chẳng lẽ là cây cột sinh trụ trước đây?"

Mấy người càng càng lạnh sống lưng, nhau một lúc rồi nhanh chóng tản đi.

Tôi hai vũng máu thịt bị đè bẹp, khóe miệng giật giật, không khỏi nhớ đến cú điện thoại hôm trước.

Ừm.

Kẻ ác tự mình đến để cho nạn nhân báo thù, sao lại không thể coi là "hiểu chút đạo lý đối nhân xử thế" chứ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...