Năm thứ năm ta thành thân với Ngụy Cửu Mặc, hắn đem danh phận cáo mệnh phu nhân vốn thuộc về ta ban cho muội muội của chính thê hắn. Bỗng nhiên, ta cảm thấy mọi thứ đều vô vị đến cực điểm. Ta cất giọng nhàn nhạt: “Ngụy Cửu Mặc, chúng ta hòa ly đi!” Khoảnh khắc ấy, người nam nhân đã từng giết chóc giữa núi thây biển máu trên chiến trường đỏ hoe đôi mắt, giọng nói tràn đầy nịnh nọt: “Thư Thư, ta sai rồi, nàng đừng bỏ ta được không?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?