Hảo Huynh Đệ Của [...] – Chương 1

1Tôi đang cởi quần Tần Yến một nửa thì đột nhiên hơi sợ.Tay theo bản năng rụt lại.Tần Yến nhướn mày, từ trên cao xuống tôi, ánh mắt sâu thẳm: "Ý gì đây?"Tôi hơi lúng túng: "Dù sao ấy cũng là thân nhất của , chúng ta ... không ổn lắm.""Anh ấy" mà tôi đang đến là ai, chúng tôi đều hiểu rõ.Tần Yến khịt mũi lạnh lùng: "Lúc nãy trong xe sờ soạng tôi, sao không thấy không ổn?"Anh ta liếc xuống dưới: "Em thấy bây giờ như thế này ổn à?"Tôi theo ánh mắt ta xuống phía dưới, mặt đỏ bừng lên.Quả thực không ổn lắm.Là tôi chủ trêu chọc Tần Yến trước.Khiêu khích người ta một nửa lại muốn xuống giường.Thật sự không ra gì.Tôi suy nghĩ một chút: "Hay là, em gọi điện cho ấy nhé?""Hỏi xem ấy có đồng ý với hình hiện tại này không à?" Tần Yến cố ý cử eo, ánh mắt mang theo ý xấu xa."Không phải." Tôi đẩy đẩy cơ bụng ta muốn trốn, lại không nỡ."Dù sao hôm nay cũng là sinh nhật em, nhỡ đâu ấy nhớ ra, muốn về nhà tổ chức sinh nhật cho em thì sao. Đụng mặt nhau thì không hay.""Vậy thì em gọi đi."Tần Yến tuy , không chịu rời khỏi người tôi.Mặt tôi áp vào n.g.ự.c ta, bị ta đè đến biến dạng.Tôi dựa vào cảm giác, khó khăn với lấy điện thoại.Anh ta cứ , cũng không giúp tôi.Cuối cùng tôi cũng với điện thoại, gọi cho Lục Kỳ Xuyên."Alo, , tối nay có về không?" Tôi hỏi.Bên kia rất yên tĩnh, nên tiếng nước tắm vòi sen nghe rất rõ.Giọng Lục Kỳ Xuyên hơi trầm xuống: "Không về, tối nay có việc.""Việc gì?"Lục Kỳ Xuyên có vẻ hơi bực, giọng điệu lạnh nhạt: "Tần Yến, em tốt của , em còn nhớ chứ?"Tôi căng thẳng đề phòng, chẳng lẽ ta biết rồi?Tôi ngẩng đầu người đàn ông đang ở trên người mình.Tần Yến đang cố gắng nhịn rất vất vả.Trên trán lấm tấm mồ hôi, trọng lượng cơ thể không hoàn toàn đè lên người tôi.Nhưng chỗ cần đè, đều đã đè rồi.Mặt tôi nóng bừng lên: "Ừm, nhớ.""Cây vạn tuế của cậu ấy nở hoa rồi, gần đây mới quen , bọn đang tổ chức ăn mừng cho cậu ấy.""Bạn ấy thế nào?" Tôi hỏi."Rất xinh đẹp, là biết rất biết chiều, Tần Yến rất thích ấy."Tiếng nước bên kia dừng lại, vang lên tiếng mở cửa, Lục Kỳ Xuyên nhanh hơn: "Thôi không nữa, Tần Yến gọi rồi, bắt đầu ăn mừng thôi."Tần Yến vẫn luôn chằm chằm vào mặt tôi, thấy tôi cúp điện thoại."Sao rồi? Chồng em có về không?"Tôi lắc đầu: "Không về, ấy quen rồi, đang tổ chức ăn mừng cho ."Tần Yến lên: "Quả nhiên là em tốt, ngay cả chuyện tôi quen cũng biết."Tâm trạng tôi hơi chùng xuống.Tôi và Lục Kỳ Xuyên đã ly thân khá lâu rồi.Anh ta chơi bời lăng nhăng bên ngoài, tôi không quản .Nhưng ta cũng chưa bao giờ đề cập đến chuyện ly hôn.Tôi cảm thấy trong lòng ta, vẫn còn tôi.Hôm nay là sinh nhật tôi, tôi nghĩ dù ta có tệ đến đâu, cũng sẽ về nhà tổ chức sinh nhật cho tôi.Tôi thậm chí còn đoán, có phải ta cố kéo dài thời gian đến rất muộn, muốn tạo bất ngờ cho tôi không?Hóa ra, ta thật sự quên mất rồi!Thấy tôi thất thần, Tần Yến hơi khó chịu: "Còn tiếp tục không?"Tôi gật đầu: "Tiếp tục. Anh thoát ế là chuyện vui, chúng ta vỗ tay ăn mừng một cái. Nhưng mà..."Tôi dừng lại một chút, rồi tiếp: "Trên giường, nhất định phải do em chủ."Lục Kỳ Xuyên , của Tần Yến rất "biết chiều".Tôi muốn xem thử, rốt cuộc tôi biết chiều đến mức nào.2Tôi phát hiện ra, dù là ngoan ngoãn đến đâu, chỉ cần từ bỏ sự trói buộc của tư tưởng cũ kỹ, thì việc giải phóng cơ thể lại dễ dàng đến .Tôi không khỏi cảm thán: "Hóa ra, mình phóng khoáng như sao!"Trước đây, Lục Kỳ Xuyên ta thích những ngoan ngoãn như tôi.Tôi nằm trên giường, không cần gì cả.Anh ta sẽ mang đến cho tôi mọi điều tốt đẹp nhất.Sau này, ta giàu có rồi lại không thích ngoan ngoãn nữa.Nói tôi cứng nhắc.Trên giường như khúc gỗ.Tôi cũng thử học cách phóng khoáng.Tôi mua về mấy bộ đồ lót gợi cảm.Co ro trong chăn đợi Lục Kỳ Xuyên.Nhưng chỉ trong chốc lát ta nghe điện thoại, tôi đã lén lút thay lại bộ đồ ngủ Hello Kitty màu hồng.Trước mặt Lục Kỳ Xuyên, tôi không sao buông thả .Không ngờ, tối nay nhờ men rượu.Tôi đã trở thành kiểu phụ nữ mà trước đây tôi không dám nghĩ tới.

Tần Yến suýt chút nữa bị tôi "chơi" hỏng.Anh ta giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u tôi: "Được rồi rồi.""Em đã rồi, em muốn chủ. Anh không can thiệp vào em."Anh ta bật , buông tay ra, hai tay gối sau đầu: "Giỏi sao? Lục Kỳ Xuyên dạy em à?""Quan tâm nhiều gì? Tận hưởng là rồi?"Anh ta khẽ hít vào một hơi: "Bảo bối, em đói bao lâu rồi?" 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...