Hãn Thê Của Tướng [...] – Chương 12

18

Những ngày tiếp theo , Quả nhiên càng lúc càng thú vị.

Đại đa số thời gian, ta ngồi tại dưới hiên phơi nắng.

Nhìn Phó An bị trói tay liều mạng chạy về phía trước , Có một nữ nhân ăn mặc vũ mị ra sức đuổi theo sau:

"Tiểu lang quân , Còn chưa bắt đầu đâu , Chạy cái gì!"

Chỉ là một chút , Trong lòng lại nhịn không mà hâm mộ.

Trong thân thể Phó Vân Đình có độc , Mặc dù đã từ từ thanh trừ.

Nhưng nếu muốn thân thể tốt hẳn lên , Sợ là còn phải tĩnh dưỡng thêm một đoạn thời gian.

Mẹ luôn  , Chuyện nam nữ là chuyện tiêu dao khoái hoạt nhất.

Nhưng khoái hoạt như nào, tiêu dao sao , Gả vào Phó gia hơn nửa năm, ta còn chưa trải nghiệm qua.

Lại không dám có một ý nghĩ loạn.

Sợ dày vò Phó Vân Đình quá tay , lại thật sự rơi vào cảnh phải thủ tiết thì còn sợ hơn.

Giao thừa đêm đó , Cầu phúc đón giao thừa , Lại phát xong lì xì cho bọn hạ nhân.

Lại trở lại thiên phòng sớm cảm thấy buồn ngủ rồi.

Suýt nữa chìm vào giấc ngủ , Bỗng nhiên cảm giác bên cạnh lún xuống , Một thân thể nóng hổi dán tới.

"Ai ......"

Tiếng thét chói tai ngăn cả tiếng của hắn , Cả người bị hương trúc mát lạnh bao trùm.

Mượn ánh trăng ngoài cửa sổ , Ta mới rõ trước người người mặt.

Oa!

Phó Van Đình!

Ta giả bộ như kinh ngạc, vội vàng đẩy tay của hắn ra.

"Ngươi sao ——"

Lời còn chưa dứt , Hắn xoay người ôm ta.

Nhiệt liệt hôn đén quên cả trời đất , Tay cũng không an phận bốn phía khám .

"Phu quân không thể, còn phải chờ mấy ngày."

Ta nhịn không trừng hắn, đáy mắt phủ một tầng hơi nước, hắn lại càng thêm hấp dẫn

Giọng chuyện, phảng phất nét lấy hờn dỗi ,  sao cũng không thấy dáng vẻ định dừng lại.

"Phu nhân chẳng lẽ không nghĩ đến chuyện này?"

Cái cằm của hắn cọ cọ tới.

Mấy sợi sợi tóc rõ ràng rơi vào trên mặt, lại cho lòng ta ngứa vô cùng.

Giờ phút này ta, coi là thật bị sắc đẹp cho mê mẩn rồi.

Chăm nắm ống tay áo của hắn, nhẹ nhàng câu "Thiếp thân cũng muốn" .

Sau đó không phản kháng nữa , Tùy ý hắn ở trên người rong ruổi.

Mưa rơi xuống lá chuối, cánh hoa rơi lả tả

 

( Nguyên văn Xuất xứ: Câu thơ trong bài "Bến đò xuân", miêu tả cảnh mưa xuân rả rích, hoa bay tơi tả.

Sử dụng trong đoạn văn: Gợi tả sự ướt át, hỗn loạn và cuồng nhiệt của cảnh ân ái..)

Quả nhiên, trên đời này không còn chuyện gì khoái hoạt hơn chuyện này nữa.

Chỉ là , Ta lúc trước cũng không biết, tướng quan từ trước đến nay vốn cao ngạo lãnh đạm, lại sẽ háo sắc như thế.

Ngay ngày đầu tiên đón năm mới, lôi kéo ta trên giường chịu các loại giày vò.

Ngày thứ hai, ta xoa cái eo đau nhức chậm rãi đứng dậy.

Mới đột nhiên hiểu rõ ——

Cái khoái hoạt mà võ phu mang lại, có khi muốn cả mạng.

Thôi kệ, muốn mạng thì lấy đi!

Tu ngàn năm mới chung giường, dù sao cũng phải bỏ ra một chút vốn chứ.

Ngày đầu năm mới , Cùng nhau uống rượu, cùng lang quân sớm sớm chiều chiều cạnh nhau.

Thời gian vui vẻ ở phủ tướng quân, cuối cùng cũng chính thức bắt đầu rồi!.

( Xong )

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...