18
Lại qua mấy ngày nữa.
Mẹ tôi đang tưới hoa cỏ trên bệ cửa sổ thì bỗng nhiên “í” một tiếng.
“Kỳ lạ, người kia sao giống vận viên bơi lội trên tivi thế nhỉ?
“Ơ? Tiểu Huân cũng tới……
“Không đúng, sao hai người kia lại cãi nhau rồi?
“Miểu Miểu, Miểu Miểu! Tiểu Huân đang cãi nhau với người ta, con mau xuống xem đi!”
Tim tôi giật thót, vội lao đến bên cửa sổ xuống.
Quả nhiên là Cố Huân, đang ưỡn cổ, nắm chặt lấy cổ áo Chu Triết.
Cố Huân cao một mét tám, không tính là thấp, đứng trước Chu Triết cao một mét chín thì vẫn thấp hơn nửa cái đầu.
Tôi mang dép lê chạy thẳng xuống dưới.
“Mày có rồi còn tới trêu chọc Miểu Miểu? Còn dám mò tới dưới nhà nó?”
Cố Huân gào đến mức cả tòa nhà đều nghe thấy.
“Anh tới , tại sao tôi không ?”
Chu Triết bị ta túm cổ áo, giọng điệu lại vô cùng bình tĩnh.
Anh ngẩng mắt, ánh vừa vặn chạm vào tôi.
Giây sau, liền ăn ngay một cú của Cố Huân.
Tôi lao tới đẩy Cố Huân ra, “Anh bị điên à!”
May là Cố Huân thấp hơn một chút, cú này chưa phát hết lực, Chu Triết chỉ hơi đỏ bên má trái.
Tôi cuống cuồng nhón chân, nâng mặt Chu Triết lên kiểm tra: “Đau không? Có sao không?”
Dưới đầu ngón tay làn da hơi nóng, tôi mới phát hiện Chu Triết đang cúi mắt tôi, khóe mắt còn ẩn ý .
“Em không thấy hắn cố ý ăn cú này à? Rõ ràng hắn có thể né!”
Cố Huân tức đến phát điên, “Miểu Miểu, tên này thật sự quá xấu xa!”
Tôi chắn trước mặt Chu Triết.
“Anh ta có thể né cũng không phải lý do để ra tay, đánh người là sai!”
“Nhưng hắn có rồi! Em không xem tivi à?” Cố Huân hét.
Tôi nghẹn họng, đứng ngây tại chỗ.
Vừa rồi chỉ lo cuống cuồng, tôi hoàn toàn quên mất…… tôi lấy tư cách gì để bảo vệ ấy?
Tôi thậm chí còn chặn ấy rồi.
“Tôi không có .”
Giọng trầm thấp vang lên bên tai trái tôi.
Quay đầu lại, Chu Triết khom người xuống, ánh mắt vừa khớp với tầm mắt tôi.
“Hừ, còn bịa nữa?” Cố Huân nghiến răng.
Chu Triết lấy từ trong túi ra cuốn hộ khẩu, mở ra.
“Chu Tuyết Nhi, em ruột tôi. Sau khi ba mẹ ly hôn, nó theo mẹ, bây giờ idol, công ty cầu giữ bí mật thân phận, nên mới phải đeo khẩu trang khi đến xem tôi thi đấu.”
Tôi ngẩn ngơ dòng thông tin hộ khẩu rõ ràng, đầu óc có chút không kịp xoay chuyển.
Cố Huân khẩy: “Em ruột đi xem thi đấu mà phải che che giấu giấu? Lừa quỷ chắc?”
Chu Triết bất đắc dĩ nhún vai:
“Nguyên văn lời nó là——”Anh, em bây giờ chưa đủ nổi, nếu bị lộ là em , người ta chỉ gọi em là em của Chu Triết. Đợi em thêm nửa năm, lúc đó mọi người sẽ gọi là trai của Chu Tuyết Nhi.”
Nói xong, nghiêng đầu tôi, ánh mắt mang theo chút uất ức:
“Vậy ra vì chuyện này mà em chặn tôi sao?”
“…… Là vì không trả lời tin nhắn của tôi.”
Chu Triết sững một chút, sau đó như nhớ ra điều gì.
“Em không xem buổi phỏng vấn sau trận của tôi à?”
19
Sau đó Cố Huân vì quá kích đã bị ba mẹ tôi kéo đi.
Tôi đưa Chu Triết vào nhà chườm đá.
Lúc này mới thấy đoạn phỏng vấn mà trước đó tôi đã cắt ngang.
Trong ống kính, Chu Triết vừa thi xong, tóc còn ướt sũng nhỏ giọt, lồng ngực khẽ phập phồng.
Phóng viên đưa micro tới: “Lần này đạt thành tích vô cùng xuất sắc, cậu có điều gì muốn với mọi người không?”
Anh điều chỉnh lại hơi thở, ánh mắt nghiêm túc thẳng vào ống kính:
“Lần này, thật sự có một câu đặc biệt muốn với một người. Điện thoại tôi vừa xuống máy bay đã bị trộm, vì thế nếu có tin nhắn nào tôi chưa trả lời, thật sự không phải cố ý, chờ tôi về.”
Phóng viên đầy ẩn ý: “Xem ra là một người rất quan trọng với cậu?”
“Ừ, rất quan trọng.”
Chu Triết mỉm với ống kính: “Hy vọng ấy không vì mà giận tôi.”
Lúc này tôi mới sực nhớ, tôi và Chu Triết chỉ có kết WeChat, thậm chí không có số điện thoại của tôi.
Điện thoại bị mất, đúng là sẽ mất luôn cách liên lạc.
Có chút xấu hổ, nhất là khi chính tôi là người chặn trước……
“Nghĩ tôi có nên chặn tôi sao?”
Túi chườm đá còn áp trên mặt, Chu Triết vừa vừa tôi.
Tôi cắn răng gật đầu.
“Tại sao?” Anh lại cố truy hỏi, đôi mắt đẹp kia tôi không chớp.
“Cho dù tôi có …… cũng không thể với em sao?”
Rõ ràng là đang giả vờ hỏi ngây ngô đó a a a!
Tôi cắn môi quay đầu đi.
Cái này bảo tôi sao ?
Nói rằng tôi giận đến mức tổn thương, rằng mấy hôm nay trong lòng tôi chua chát khó chịu muốn chết sao?
“Hạ Miểu Miểu,” giọng trầm thấp mà kiên định, “em cũng thích tôi, đúng không?”
Toàn thân tôi cứng đờ.
“Khi về nước lại sim, lấy điện thoại mới, vừa mở máy thấy tin nhắn của em, tôi vui đến mức suýt rơi điện thoại.
“Nhưng khi tôi trả lời thì chỉ thấy một dấu chấm than đỏ.
“Thế mà tôi lại nghĩ, như cũng khiến tôi rất vui.
“Nếu em chỉ coi tôi là bè bình thường, sẽ không vì tưởng rằng tôi có mà chặn tôi.”
“Cho nên,” kết luận, ánh mắt nóng rực, “em cũng thích tôi, đúng không?”
20
Tôi nhắm mắt lại, trầm mặc một lát.
Rồi bắt đầu liều lĩnh, buông xuôi.
“Anh vừa cao vừa đẹp trai, dáng người lại còn tuyệt vời!
“Còn có thể đoạt huy chương vàng, đối xử dịu dàng, chuyện với người ta thì đôi mắt luôn chằm chằm, mỗi lần đều khiến tim tôi đập đến mức sắp nghẹt thở!
“Giờ cứ ra ngoài đường tùy tiện kéo một lại, hỏi có thích không, tôi cá năm đồng, mười người thì tám người thích !
“Còn… còn hai người……” Tôi càng càng nhỏ giọng, “Còn hai người kia là một đôi.”
Chu Triết lắng nghe, nụ trên mặt càng thêm rạng rỡ.
Nhưng không báo trước, khẽ “hít” một tiếng, lông mày nhíu lại.
“A…… đau quá.”
Tim tôi thót lại, vội vàng nhào tới muốn gỡ tay đang giữ túi chườm:
“Bị đánh mạnh sao? Có đau lắm không? Hay là đến bệnh viện nhé……”
Lời còn chưa kịp xong, Chu Triết đã nghiêng đầu hôn xuống.
Môi khô ráo mà mềm mại.
Động tác của vô cùng dịu dàng, mang theo sức mê hoặc lòng người.
Môi răng bị mở ra, sau gáy bị bàn tay ấm áp của giữ chặt.
Não tôi trống rỗng, tứ chi như bị điện giật, tê liệt hoàn toàn.
Mọi thứ xung quanh đều mờ đi, chỉ còn lại hơi thở nóng bỏng quấn quýt của nhau……
Cho đến khi ngoài cửa vang lên giọng và tiếng bước chân của ba mẹ đang từ xa tới gần:
“Không biết chàng vận viên kia còn ở đó không……”
“Đúng , tự nhiên lại bị ăn một cú, thật ngại quá.”
“Miểu Miểu, Miểu Miểu!”
Giọng to của mẹ tôi như tiếng sét đánh ngang tai.
Tôi lập tức tỉnh táo, vội đẩy Chu Triết ra.
Đúng lúc đó, cửa phòng tôi cũng bị ba mẹ đẩy ra.
Tôi bật dậy đứng nghiêm, chỉ vào Chu Triết, ấp úng: “Con… con đang chườm đá cho ấy!”
Chu Triết cũng đứng lên, trên mặt nở nụ tươi tiêu chuẩn.
“Cháu chào , cháu là Chu Triết, trai của Miểu Miểu.”
21
Ba mẹ tôi thì một mực trách tôi sao trai đến mà không trước, họ không kịp chuẩn bị gì.
Trong lòng tôi nghĩ, chính tôi cũng chỉ biết trước họ một phút thôi.
Nói sao bây giờ?
Nhưng Chu Triết kiểu này, đúng là chuẩn con rể trong lòng ba mẹ.
Cũng lúc này tôi mới thật sự phát hiện, Chu Triết không hề đơn giản.
Có lẽ đã nghĩ tới việc tôi xem thi đấu rồi hiểu lầm có .
Vậy nên trong bữa cơm, đã chủ kể rõ ràng về gia đình mình cho ba mẹ tôi, còn cả kế hoạch nghề nghiệp.
Hoàn toàn là thành ý chủ, chân thành phụ trợ.
Một bữa cơm xong, ba mẹ tôi đã bị dỗ đến mức hoa nở trong lòng, toe toét.
Ăn xong, mẹ tôi bảo tôi tiễn Chu Triết.
Tôi không nhịn , vẫn hỏi ra miệng:
“Chúng ta mới vừa ở bên nhau, sao đã kể nhiều thế với ba mẹ em rồi?”
Chu Triết dừng bước, cúi đầu tôi, trong mắt như có ánh sao rơi rớt.
“Nhưng đã thích em từ lâu rồi mà.”
“Hả?” Tôi ngẩn người.
“Lúc đầu, có lẽ chỉ là vô ý đến em. Nhưng sau đó, hết lần này đến lần khác gặp lại, khiến cảm thấy, đây chắc là gợi ý mà số phận dành cho .”
“Hết lần này đến lần khác?” Tôi khẽ hỏi.
Trong lòng chỉ mơ hồ nhớ năm ngoái ở bể bơi, đã thấy dáng vẻ chật vật của tôi.
“Lần đầu tiên……”
Anh mím môi , ánh mắt dịu dàng.
“Chắc là khi còn học tiểu học, đã cứu em lần đó.”
(Toàn văn hoàn)
Bạn thấy sao?