Tôi mở một cửa tiệm nhỏ ở âm phủ. Ở âm phủ không có nguồn hàng, nên tôi chỉ có thể nhờ vào những giấc mơ gửi đến bạn trai tôi ở dương gian, nhờ anh ấy giúp đốt một ít đồ gửi xuống. Một tháng sau, bạn trai tôi tức giận: “Chec rồi mà em chơi vui ghê ha, mấy thứ này sao lúc còn sống không nghĩ thử chơi với anh nhỉ?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?