Gió Xuân Đợi Ta – Chương 4

Lúc này, Thẩm Vãn khẽ thở dài:"Tớ hơi đau bụng Chu Chiển, ăn không nổi cơm nắm, cậu mua giúp tớ bánh su kem ở tiệm đối diện trường không?""Làm phiền cậu rồi tốt~"Ánh mắt Chu Chiển lập tức quay lại Thẩm Vãn, do dự một chút rồi đứng dậy :"Không có gì phiền phức cả, chuyện của cậu, tớ sẽ không từ chối."Thẩm Vãn mỉm nhạt, ánh mắt lơ đãng liếc tôi, mang theo một chút đắc ý của kẻ chiến thắng.Chu Chiển nghĩ một lát rồi lại hỏi Thẩm Vãn: "Bánh su kem ở tiệm đó, các đều thích ăn đúng không?""Ừm... Đúng , thỉnh thoảng tớ cũng muốn thử những thứ mà các nhỏ thích mà."Chu Chiển gật đầu, tranh thủ giờ nghỉ chưa kết thúc, chạy ra khỏi trường.Tiệm bánh su kem đó gần đây rất nổi tiếng, hàng người xếp dài đến tận góc phố, đã nửa tiếng sau giờ tự học buổi tối mà Chu Chiển vẫn chưa quay lại.Trùng hợp lúc này, bên ngoài cửa sổ đột nhiên đổ mưa như trút nước.Còn ô của Chu Chiển, vẫn ở trong ngăn bàn.Đến lúc tan học buổi tối, Chu Chiển mới xuất hiện ở cửa lớp, những hạt mưa li ti theo tóc rơi xuống, khuôn mặt lạnh lùng vốn thanh tú giờ trắng bệch, ngay cả môi cũng tái nhợt vì lạnh, trông thật thảm ."Trời ơi, Chiển ca cậu chỉ vì mua một cái bánh su kem mà sao?"Chu Chiển không gì, đưa một chiếc bánh su kem có bao bì hơi ướt cho Thẩm Vãn.Là vị dâu tây mà Thẩm Vãn thích nhất.Sau đó, cậu ta lại đi đến trước bàn tôi.Cởi khóa áo khoác đồng phục, từ trong n.g.ự.c lấy ra một hộp bánh su kem lớn khác.Chiếc hộp cậu ta cẩn thận giấu trong ngực, dù cả người ướt sũng hộp không dính một giọt nước nào, bên trong mỗi vị đều có một chiếc, cẩn thận đặt trước mặt tôi.07Chu Chiển : "Lúc xếp hàng mua thêm một phần, tặng cậu ăn nhé."Tôi lười biếng ngẩng lên: "Ồ, chia cho mọi người đi, tớ ghét nhất bánh su kem, tớ không muốn ăn."Chu Chiển cứng đờ tại chỗ, những giọt nước lạnh lẽo trên tóc rơi xuống đuôi mắt đỏ hoe, trong mắt thoáng chốc dâng lên nhiều uất ức và khó hiểu.Cậu ta im lặng tôi, vẻ mặt muốn lại thôi.Lúc này, chủ nhiệm Tôn Ái Hà lại quay lại.Cô ta vừa mở miệng đã mỉa mai:"Có vài nữ sinh đừng hư con ngoan trò giỏi của lớp, học hành chẳng ra sao, cả người toàn mùi vị quyến rũ đàn ông! Muốn ăn gì thì tự mình đi mua đi, há miệng ra là đòi con trai mua đồ, sai bảo người ta chạy tới chạy lui, bố mẹ ở nhà dạy như à?"Tôi lập tức vỗ vai Thẩm Vãn: "Cô giáo đang cậu đấy, cậu nghe cho rõ."Mặt Thẩm Vãn đỏ bừng, không khí im lặng hẳn mười giây.Tôn Ái Hà đột nhiên chỉ tay vào tôi quát lớn:"Tôi đang em đấy Tô Dương! Tôi thấy em Chu Chiển rồi đấy, em học cho tử tế vào!"Lúc này, lớp trưởng lên tiếng:"Cô giáo hình như quá thiên vị Tô Dương rồi. Chuyện hôm nay chúng em đều có mặt, là Thẩm Vãn muốn ăn bánh su kem, Chiển ca mới đi mua, liên quan gì đến Tô Dương?""Đúng , Tô Dương có gì đâu, bánh su kem cũng không ăn, giáo sao ?""Dương Dương tuy đầu óc hơi chậm chạp, nhân phẩm ấy không có vấn đề gì, chúng em đều biết rõ!"Tôn Ái Hà bị mọi người đến nghẹn lời, lúng túng đứng trên bục giảng trừng mắt tôi, cả bụng uất ức nghẹn lại trong cổ họng.Lúc này, Thẩm Vãn khẽ rên một tiếng, ném bánh su kem xuống rồi ôm mặt chạy ra khỏi lớp.Chu Chiển không đuổi theo an ủi, mà đứng ra đỡ cho tôi:"Cô giáo, xin tôn trọng Tô Dương, xin lỗi ấy."Nhìn thấy sự đau lòng trong mắt cậu ta, tôi bật một cách chua chát.Cả lớp đều ra mặt bênh vực tôi xong rồi, cậu ta mới đột nhiên nhớ ra mình còn có miệng.Lúc vu oan tôi hút vape, sao không thấy cậu ta gì về sự tôn trọng hay xin lỗi?Con người Chu Chiển này, càng ngày càng tệ.08Cuối cùng Tôn Ái Hà cũng xin lỗi tôi, từ đó về sau chúng tôi coi như đã kết thù, ta không bao giờ tỏ ra tử tế với tôi nữa.Nhưng giống như giáo tiếng Anh đã .Cuộc sống là của riêng tôi, tôi không quan tâm một người như Tôn Ái Hà thế nào.Sau Tết Nguyên Đán, trường bắt đầu có buổi tự học tối thứ hai, tan học lúc chín giờ.Lớp chọn Lý là lớp cuối cùng trong toàn khối tắt đèn, thường sẽ ở lại học rất muộn.Tôi cũng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...