Gieo Gió Ắt Gặp [...] – Chương 4

Chương 4: Tìm người để cùng thảo luận kế hoạch

 

Tôi bật thành tiếng, lấy tay chống lên đùi rồi chậm rãi đứng dậy, bước đến gần hắn ta, bình tĩnh phủi bụi trên vai hắn, bình chân như vại mà cất lời:

 

"Đừng lo lắng, nếu tôi có thai, cũng không tìm đến để đứa trẻ vào hộ khẩu."

 

"Niệm Niệm!"

 

Giọng của Tống Sầm Cẩn tràn đầy bất mãn, hắn dường như cũng nhận ra vẻ mặt của tôi quá mức lạnh lùng, trong mắt hiện lên một tia phức tạp, lướt xuống bụng tôi, ngập ngừng :

 

"Anh biết em trong lòng oán hận , hứa, sẽ bù đắp cho em."

 

"Được thôi, muốn bù đắp như thế nào?"

 

Tôi hỏi ngược lại hắn.

 

Tôi đề xuất phương án bồi thường cho Tống Sầm Cẩn: 15% cổ phần của công ty.

 

Hắn ta đồng ý.

 

Nhưng hắn rào trước, hắn hy vọng tôi có thể đến bệnh viện khám sức khỏe, đồng thời còn ám chỉ cho tôi, nếu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, hắn mong tôi có thể cân nhắc cho đại cục.

 

Tôi mỉm , ngầm gật đầu.

 

Vì để khiến hắn yên tâm, tôi rất hợp tác, đến khoa sản của bệnh viện để kiểm tra.

 

Nhân tiện, tôi đã hẹn với một người.

 

Lúc tôi ra khỏi bệnh viện, xe của Quý Liên Thành đã đỗ ở ven đường, biển số xe liên tiếp mấy số 8 ở giữa đám đông trông rất bắt mắt.

 

Khi thấy tôi, hiếm khi ấy bước xuống xe, ánh mắt dán chặt trên người tôi, câu đầu tiên mở miệng lại hỏi:

 

"Em đã thai à?"

 

Tôi không nhịn , trợn mắt , đi vòng qua rồi ngồi vào ghế lái phụ, ném túi thuốc do bệnh viện kê toa lên chỗ tựa tay của xe.

 

Quý Liên Thành theo sát tôi cũng đi lên xe, lướt qua túi nhựa trong suốt, thấy tên thuốc bên trong.

 

"Viên nén Drospirenone và Ethinylestradiol."

 

Thuốc tránh thai.

 

"Rối loạn nội tiết."

 

Tôi nghiêng đầu liếc Quý Liên Thành không ngừng co giật mí mắt, khó có thể kiên nhẫn giải thích cho ấy một câu, sau đó quay đầu lại về phía trước và

 

"Không muốn tìm chỗ nào đó để chuyện sao?"

 

Liên lạc với Quý Liên Thành là vì mục đích cá nhân, tôi vừa nhận 15% cổ phần của Tống Sầm Cẩn.

 

Hơn nữa tôi biết Quý Liên Thành rất có hứng thú với công ty của Tống Sầm Cẩn.

 

Kể từ khi bắt đầu khởi nghiệp đến bây giờ, Tống Sầm Cẩn không thể không có đối thủ trên cả đoạn đường, Quý Liên Thành là đối thủ mạnh nhất trong số họ, vì đây cũng là sự lựa chọn có lợi nhất của tôi.

 

Chúng tôi hẹn nhau ở quán cà phê.

 

"15% cổ phần? Bán nó cho tôi? Tống Sầm Cẩn và tôi là hai công ty cạnh tranh nhau, tại sao tôi lại phải mua lại phần cổ phần này chứ? Rảnh rỗi sinh nông nỗi đi lo liệu thêm một công ty à?"

 

Hiển nhiên, Quý Liên Thành không ngờ rằng tôi lại thẳng thắn như , những thông tin tôi đưa ra, khuôn mặt thường ngày hay giễu cợt của lộ ra vẻ kinh ngạc hiếm thấy.

 

Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, một tay chống cằm, đăm đăm tôi rồi mỉm : “Thân là một đối thủ của quý công ty, tôi chỉ muốn chết công ty đối thủ của mình mà thôi.”

 

Tôi tỏ ra bình tĩnh: "Không, tôi biết, vẫn luôn muốn mua lại công ty của chúng tôi."

 

Quý Liên Thành sắc mặt thay đổi, nheo mắt lại, có chút nguy hiểm.

 

Nhưng vẻ mặt của tôi vẫn như cũ: "Tôi có cách giúp , cầu của tôi là sau khi sự việc hoàn thành, tôi sẽ đầu tư vào 20% cổ phần."

 

Không khí yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

 

"Em có biết em đang gì không?"

 

Khi , giọng mất đi vẻ giỡn, hạ cánh tay xuống, đặt chồng lên bàn tay còn lại, ngón tay cái không biết vô thức hay cố ý vuốt ve chiếc nhẫn bạc nơi ngón trỏ.

 

Đôi mắt không rời khỏi tôi, trong đó chất chứa sự thắc mắc cùng đánh giá.

 

Tôi bình tĩnh giữ nguyên tư thế, trên mặt vẫn giữ nụ nghiêm chỉnh, trả lời: 

 

"Tôi biết, tôi đang đâm sau lưng Tống Sầm Cẩn."

 

Tôi đường đường chính chính thừa nhận.

 

Hơn nữa, tôi còn đang rất mong chờ ngày đâm sau lưng thành công.

 

Sau đó, tôi thấy Quý Liên Thành đứng dậy, thân hình cao lớn của mang theo sự áp bức mạnh mẽ, từng chút một tiến đến gần tôi, hai bên bả vai của tôi bị giữ lại.

 

Tim tôi khẽ rung lên.

 

Ngoại trừ Tống Sầm Cẩn, trong những năm trở lại đây thì đây là lần tôi gần gũi với một người đàn ông như .

 

Đặc biệt là khi Quý Liên Thành đến gần, tôi ngửi thấy mùi nước hoa nồng nàn hoàn toàn khác với mùi nước hoa của Tống Sầm Cẩn, mùi hương khiến người ta phải nhức mũi, khiến người ta khó mà hít thở.

 

Dần dần, hơi thở của tôi bắt đầu trở nên nặng nề, trong lòng cũng có chút bối rối…

 

"Được."

 

Đột nhiên nghe Quý Liên Thành lên tiếng, tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi vào ánh mắt sâu thẳm của .

 

Tôi ngạc nhiên trước sự thẳng thắn đồng ý của ấy, đồng thời tôi cũng ngạc nhiên trước vẻ bình thản trong mắt mà tôi chẳng thể hiểu .

 

Nhưng dù thế nào đi nữa, bước đầu tiên trong kế hoạch của tôi đã hoàn thành rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...