Trên ngọn núi Vân Trường, dưới gốc cây Hương thụ khẳng khiu đã phủ đầy tuyết trắng. Vĩnh Nguyên chôn xuống một bình tro, bên ngoài bọc bằng một tấm khăn tay thêu bông hoa đào. Tuyết trắng bay bay, gió thổi vun vút, hơi lạnh thấu tận xương. Hồi ức quá vãng, cứ thế mà xa xăm.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?