Giày Thêu Hoa Dẫn [...] – Chương 7

Tôi chuyển đoạn ghi âm cho công ty quản lý của Thẩm Hoài Xuyên: "Ý là tìm người vạch trần tội ác của mày đó."

 

Nghe , vai Triệu Oánh đang căng thẳng, bỗng thả lỏng ra, ta khinh khỉnh khịt mũi: "Mày sao biết công ty ấy không biết chứ?"

 

Cô ta giật lấy điện thoại của tôi, đập xuống mặt đất vỡ thành nhiều mảnh.

 

"Lạc Vô Song, mày vẫn còn non lắm. Thế giới này không đơn giản như mày nghĩ đâu."

 

Cô ta khẩy, thưởng trong phòng live mấy chục cái lâu đài lớn, : "Thầy, chỉ cần thầy giúp tôi trừng trị Lạc Vô Song, sau này tôi sẽ tặng thầy gấp mười, gấp trăm lần."

 

Cô ta ngạo mạn, chờ đợi tôi van xin ta tha thứ.

 

Nhưng thầy mà ta đến.

 

Không những mãi không ra tay, còn quỳ xuống cung kính dập đầu trước tôi.

 

"Đại sư tỷ, nhiệm vụ tỷ giao ta đã hoàn thành, còn gì dặn dò không?"

 

Tiểu sư muội tóc bạc trắng, ánh mắt tôi có chút sợ hãi, lại có chút ngưỡng mộ.

 

Tôi điềm tĩnh trấn an chiếc chuông thu hồn.

 

"Nhớ dùng món quà mà người nhận từ ta để mua cho ta một chiếc điện thoại mới nhé."

 

Lúc này Triệu Oánh hoàn toàn sững sờ.

 

Cô ta hét lên: "Ý gì đây? Các người hùa nhau để lừa tôi à?"

 

Tôi liếc ta một cái: "Trên giang hồ, bất kỳ thầy bói nào có danh tiếng đều phải gọi tôi một tiếng “Đại sư tỷ”."

 

"Cô nghĩ chỉ cần tìm người vẽ vài lá bùa là có thể trấn áp những hồn ma đêm đêm tìm đến sao?"

 

Tôi nhẹ giọng: "Không có sự cho phép của tôi, ai dám nhận đơn đặt hàng của chứ!"

 

19.

 

Sau hôm đó, tôi đã tìm kiếm rất nhiều lần về tin tức liên quan đến cái c.h.ế.t của Thẩm Hoài Xuyên.

 

Nhưng đều không có.

 

Tôi từng nghĩ rằng công ty quản lý của ta không chịu công bố tuyên bố tử vong vì chưa tìm ra nguyên nhân cái c.h.ế.t của Thẩm Hoài Xuyên.

 

Nhưng sau này tôi mới biết mình đã sai lầm hoàn toàn.

 

Công ty quản lý của ta sau khi nhận đoạn âm thanh của tôi, không những không công khai, mà còn ngay lập tức tìm đến bố của Triệu Oánh lấy một khoản tiền để hòa giải.

 

Cuối cùng, khi công bố thông tin về cái c.h.ế.t của Thẩm Hoài Xuyên, họ chỉ đơn giản rằng ta c.h.ế.t do suy tim, khuyên mọi người hãy bình tĩnh theo đuổi thần tượng, đừng quá hâm mộ cá nhân.

 

Cuối cùng, họ còn cố khiêu khích, đã cảnh báo một trạm tỷ nào đó, khuyên nên theo đuổi thần tượng một cách lý trí, nếu sau này có bất kỳ ảnh hưởng nào đến công việc của họ, sẽ ngay lập tức kiện ta.

 

Sau khi thấy thông tin tràn ngập khắp nơi, tôi biết công ty mà Thẩm Hoài Xuyên đã hết lòng phục vụ, đã vắt kiệt ta đến giọt m.á.u cuối cùng.

 

Và kẻ tội đồ ra cái c.h.ế.t của ta, không những không bị pháp luật trừng trị, mà còn có thể ngông nghênh ra vào trường học.

 

 

Vào ngày tuyên bố, tâm trạng của Triệu Oánh đặc biệt tốt.

 

Cô ta gần đây say mê một ca sĩ vừa hát vừa nhảy mới rồi.

 

Người đó thấy ta có thể tiêu tiền, nên có thái độ rất thân thiện với ta.

 

Thậm chí còn kết WeChat, thi thoảng lại chủ tìm ta trò chuyện.

 

Cô ta nhanh chóng chuyển cảm.

 

Từ không thể thiếu Thẩm Hoài Xuyên, đến quên ta vào dĩ vãng, chỉ mất mười ngày.

 

Thậm chí ta còn có thể vừa đọc tin tức về cái c.h.ế.t của Thẩm Hoài Xuyên vừa hát, thỉnh thoảng còn cùng hai cùng phòng khác chế giễu tôi: "Ôi chao, Thẩm Hoài Xuyên c.h.ế.t rồi, người nào đó thích ta như , sao không đi c.h.ế.t cùng ta luôn đi?"

 

Một người khác tiếp lời: "Nói nhỏ thôi, cẩn thận ta lại đi dụ dỗ giáo viên cố vấn, bắt các cậu chạy mười nghìn mét."

 

Ba người lên, như những con nhện độc trong hang nhện.

 

Theo hình Triệu Oánh thỉnh thoảng lại ném tiền vàng, hai người kia cũng hùa ta mà say mê ca sĩ mới.

 

Thấy bộ mặt của họ, tôi chợt cảm thấy họ không đáng sống thoải mái như .

 

20.

 

Tôi đã tìm đến hacker đứng đầu trong số 108 lập trình viên hàng đầu ở địa phủ, xâm nhập vào máy tính của Triệu Oánh.

 

Triệu Oánh đang tươi ngồi trước máy tính xem phim, bỗng nhiên màn hình nhảy loạn xạ, không kiểm soát mà đăng nhập vào Weibo. Mọi thao tác mượt mà, rõ ràng là máy tính bị người khác điều khiển.

 

Cô ta sợ hãi tắt máy tính ngay, bên trong có quá nhiều bí mật không thể tiết lộ.

 

Nhưng dù nhấn mãi, màn hình vẫn sáng.

 

Cuối cùng, ta chỉ có thể mở mắt trân trối đối phương cân nhắc kỹ càng rồi đánh một dòng chữ và nhấn nút đăng.

 

Đó là một bức thư xin lỗi, chữ đen trên nền trắng: "Tôi xin lỗi vì đã theo dõi với mục đích cá nhân dẫn đến cái c.h.ế.t của Thẩm Hoài Xuyên, nếu không phải tôi đột nhập vào phòng ta vào ban đêm, ta chắc chắn sẽ không chết.

 

Từ nay, tôi sẽ tiếp tục cập nhật các video với tư cách là người quản lý của fanpage Hoàng Dĩ Trạch.

 

Tôi xin thề rằng, nếu tôi có thể lắp đặt 83 chiếc camera trong nhà Thẩm Hoài Xuyên, thì tôi cũng có thể lắp đặt 100 chiếc camera trong nhà Hoàng Dĩ Trạch, chắc chắn để mọi người thấy một Hoàng Dĩ Trạch vô cùng khác biệt. Hy vọng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ tôi."

 

Phía sau còn kèm theo nhật ký theo dõi riêng tư của Triệu Oánh, tất thảy đã công khai toàn bộ.

 

Người hâm mộ của Thẩm Hoài Xuyên liền bùng nổ.

 

Người hâm mộ của ca sĩ nhảy mới Hoàng Dĩ Trạch cũng .

 

Triệu Oánh thì càng phát hoảng hơn.

 

Cô ta hét lên chất vấn tôi: "Có phải lại là không?!"

 

Tôi nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần: "Cô đã thế nào nhỉ? À, tôi nhớ rồi - Thế giới này không đơn giản như nghĩ đâu."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...