Văn Án Ngày đầu tiên khai giảng, bạn cùng phòng đã đá lật đôi giày thêu hoa màu đỏ của tôi. Cô ta chế nhạo: “Đã thời đại nào rồi, mà cậu vẫn còn ở đây bó chân chứ?” Tôi cười lạnh: “Đây là đôi giày dùng để dẫn tổ tiên của cậu đi vào địa phủ, mình khuyên cậu nên nhanh chóng quỳ xuống nhận lỗi với nó.” Bạn cùng phòng cười ngặt nghẽo, nhấc một chiếc giày lên rồi ném ra ngoài cửa sổ: “Được thôi, để tổ tiên của tôi đến tìm tôi xem nào.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?