VĂN ÁNTrong phòng nghiên cứu, tôi vô tình nôn nghén.Mọi người xung quanh vội vàng đỡ tôi ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, rồi lần lượt hỏi han:“Không phải chứ, cô mang thai rồi sao còn đi làm?”“Ba đứa bé đâu? Anh ta yên tâm để cô ra ngoài một mình sao?”“Thật là vô trách nhiệm! Giáo sư, thầy nói có đúng không?”Giáo sư nhìn thẳng vào mắt tôi, chậm rãi nói từng chữ:“Ba đứa bé cũng vừa mới biết anh ta vô trách nhiệm như vậy.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?