Sau khi Tần Mạc chết. Từ quyển sổ nhỏ hắn luôn mang theo bên người, ta mới biết được nỗi si mê thầm kín, vừa thấp kém mà lại nóng bỏng của hắn dành cho ta. 【Công chúa cưỡi ngựa trông rất đẹp. Lại mơ thấy làm ngựa cho công chúa cưỡi. Không có khố để thay, làm sao bây giờ?】 【Không ngờ nhặt được khăn tay của công chúa, dùng hỏng rồi, đáng chết!】 【Công chúa là ánh trăng trên cao, mình không xứng.】 Một tên nô lệ chăm ngựa nho nhỏ, lại dám vọng tưởng đến ta! Nắm chặt quyển sổ trong tay, ta nuốt xuống sự tức giận. Lúc mở mắt ra lần nữa, ta vậy mà đã trùng sinh! Tần Mạc vẫn chưa bị vạn tiễn xuyên tim, đang quỳ trên đất, không dám nhìn ta. Ngón chân ta khẽ móc cằm hắn, ép hắn ngẩng đầu lên: “Bản cung thiếu một phò mã, chính là ngươi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?