Giang Sơn Một Tay [...] – Chương 14

 

Cất giấu những lo lắng trong lòng, Phạm Tư Thuần sửa soạn một chút, đi đến tiệc ngắm hoa.

Vừa đến nơi, một nữ tử mặc trường bào vân văn màu sắc rực rỡ liền bước tới, trên mặt mang theo nụ nhạt: "Hiền phi nương nương, người cuối cùng cũng đến rồi, để chúng ta phải đợi lâu, mau đến ngồi cùng các tỷ muội uống trà ăn bánh thưởng hoa đi."

Nàng ta ăn mặc lộng lẫy, dung mạo tinh xảo, trên người tỏa ra vẻ quý phái.

So với những phi tần xung quanh, Phạm Tư Thuần liền biết thân phận của nàng ta.

Nàng cũng khẽ gật đầu, trên mặt là nụ khiêm tốn: "Đa tạ Tô quý phi."

Xuân quang tươi đẹp, hoa trong Ngự Uyển Viên nở đúng lúc, rất đẹp mắt.

Phạm Tư Thuần vừa xuất hiện, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía nàng.

Tô Mộc Mộc đối với nàng đặc biệt thân thiết, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, như một đôi tỷ muội thâm, giọng cũng tràn đầy vui mừng: "Đã sớm nghe muội muội dung mạo khuynh thành, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là khác biệt. Làn da mịn màng, ngũ quan tinh xảo, người không biết còn tưởng là tiên nữ hạ phàm, trách không Hoàng thượng lại coi trọng như ."

Vừa dứt lời, sắc mặt của mấy vị phi tần xung quanh đều thay đổi.

Phạm Tư Thuần có thể cảm nhận sự ghen ghét và thù địch đang ập đến.

Trong chốc lát, lại cảm thấy có chút đau đầu.

16

Trong ngự thư phòng.

Tần Húc Kiêu trưng ra vẻ mặt phức tạp, tấu chương trên bàn, cau mày, trong đầu toàn là những lời Phạm Tư Thuần đã hôm qua.

Đường đường là Phạm lão tướng quân, tại sao lại để nữ nhi thay ca ca ra chiến trường?

Nghĩ tới nghĩ lui lại cảm thấy không đúng, vẫn là phái người đi điều tra một phen.

Tuy rằng Phạm lão tướng quân ngày thường hành sự cẩn thận, nếu điều tra kỹ lưỡng, vẫn có thể tra ra một vài thứ.

Tần Húc Kiêu cầm tờ chi tiêu trong tay, càng nhíu mày hơn.

Phần lớn chi tiêu của bọn họ đều dùng vào các loại dược liệu, Tần Húc Kiêu vẫn cảm thấy không đúng, liền cho thái y đến xem qua những dược liệu này, mới biết , những dược liệu này đều là dùng để giải độc.

Tại sao Phạm gia lại cần loại thuốc giải này?

Chẳng lẽ, Phạm gia còn có chuyện mà mình không biết?

Tần Húc Kiêu cảm thấy, mình vẫn phải điều tra kỹ chuyện này.

Ở một nơi khác.

Giữa những phi tần này, trong lòng Phạm Tư Thuần luôn có một cảm giác khó tả, luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, ánh mắt của họ luôn mang theo sự thù địch, khiến nàng không biết nên đối mặt như thế nào.

Thà rằng để nàng ở trong quân doanh uống rượu trò chuyện với binh lính.

Phạm Tư Thuần vốn muốn yên lặng ngắm hoa, Tô Mộc Mộc lại cố kéo nàng vào tầm mắt của mọi người, : "Gần đây trong cung của Hiền phi có thiếu thứ gì không? Có thể xin các tỷ muội, các tỷ muội đều ở trong cung đã lâu, cũng đều là người tốt bụng."

Nàng ta trên mặt luôn mang theo nụ , không ra chút ác ý nào.

Nhưng Phạm Tư Thuần luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Nàng chỉ có thể mỉm : "Đa tạ Tô quý phi."

"Vì muội muội không có việc gì, thì cùng ta đi ngắm hoa đi."

Nói xong, Tô Mộc Mộc liền kéo Phạm Tư Thuần đến bên cạnh một bụi hoa.

Nàng ta những bông hoa này, trong mắt vô thức lộ ra một tia ôn nhu, dịu dàng : "Còn nhớ lúc ta và Hoàng thượng gặp nhau lần đầu, cũng là thời tiết này, khi đó ta bị người ta vây đánh, may mà Hoàng thượng xuất hiện kịp thời. Chính là lần đó Hoàng thượng liều mạng cứu ta, ta và Hoàng thượng mới nảy sinh cảm, mới có câu chuyện về sau."

Nói xong, trên mặt lộ ra nụ ngọt ngào, hòa vào cảnh xuân tươi đẹp.

Tần Húc Kiêu cũng từng liều mạng cứu nàng ta?

Nghe những lời này, nụ trên mặt Phạm Tư Thuần nhạt đi không ít.

Trước đây, lúc nàng và Tần Húc Kiêu bị ám sát, hắn cũng đã liều mạng cứu nàng. Cho nên, bấy lâu nay đều là nàng đã nghĩ nhiều, trong lòng Tần Húc Kiêu, nàng và những người khác không có gì khác biệt.

Còn cả nụ hôn lần đó, cũng đều là giả...

Từ xưa đế vương đa bạc nghĩa, quả nhiên là .

Nhận thấy sắc mặt Phạm Tư Thuần ảm đạm, Tô Mộc Mộc ở góc độ người khác không thấy, khóe miệng nhếch lên một tia giễu cợt: Đấu với ta? Ngươi, Phạm Tư Thuần là cái thá gì?

Nhưng Tô Mộc Mộc vẫn tiếp tục như vô : "Ta và Hoàng thượng quen biết đã lâu, bao nhiêu năm nay, vì ta, hậu cung của Hoàng thượng mới vắng vẻ như , ta vẫn luôn hiểu rõ tâm tư của Hoàng thượng, có thể có nghĩa như trong thâm cung này, ta thật sự rất cảm ."

Nói xong, lấy khăn tay lau nước mắt không hề tồn tại ở khóe mắt.

Trong lòng Phạm Tư Thuần dâng lên một loại cảm khó tả.

Thấy Tô Mộc Mộc về phía mình, Phạm Tư Thuần khó khăn nở một nụ : "Tỷ tỷ và Hoàng thượng có thể có nghĩa như , tự nhiên là điều muội muội hâm mộ không , mong tỷ tỷ và Hoàng thượng có thể mãi mãi như ."

Tô Mộc Mộc nhếch môi: "Đó là điều tất nhiên, đa tạ muội muội quan tâm."

Phạm Tư Thuần lại không sao nổi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...